Sinh ra tại một vùng rừng xa xôi hẻo lánh của Kentucky vào năm 1809, Lincoln làm nhân viên kiểm soát đường ray, người chèo thuyền, thủ kho, trưởng trạm bưu điện và nhân viên thuế quan trước khi trở thành một luật sư. Họ khởi đầu chỉ với 5 nhân viên bảo vệ và nà quán xuyến hầu hết các công việc như: làm thư kí, nhân viên văn phòng, quản lý, đôi lúc còn tự mình làm bảo vệ. CÔNG TY GHI M DECCA TỪ CHỐI HỢP ĐỒNG VỚI BAN NHẠC THE BEATLES VÀO NĂM 1962.
Chào đời ở Trung Quốc năm 1893, ông di cư sang Singapore lúc 10 tuổi. Một bữa nọ, lúc sắp xếp lại sách vở, tôi tình cờ gặp lại quyển sách “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”. Có lẽ, một ngày nào đó bạn sẽ biết ơn một số thất bại tạm thời ở một mặt cụ thể nào đó.
Thế là việc này đã đi xa đến mức suốt khoảng thời gian đó, Ban chấp hành chúng tôi bị chi phối bởi cái gọi là yếu tố “xã hội chủ nghĩa”. Bên cạnh họ tên của mỗi người có ghi rõ công việc hay thành tựu vĩ đaih mà họ đạt được. “Không một kẻ thất bại nòa có thể nói đúng sự thật, tôi đã làm hết sức mình”.
Có thể bạn không biết chính xác lúc nào, nhưng chắc chắn chúng sẽ xuất hiện! Hãy nghĩ đến hàng triệu đứa trẻ chết khi còn mới sinh ra , và bạn sẽ giểu được ý tôi. Tôi không tin là bạn có thể tìm ra những người thành đạt mà chưa từng kinh qua thất bại.
Một lần, ông kể với chúng tôi rằng suốt thời thơ ấu của mình, không ngày nào ông không bị mẹ nuôi cốc vào đầu (cha tôi vốn là con nuôi); vì vậy cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng ông khấm khá hơn, thông minh hơn các anh em nuôi và cả các anh chị em ruột của mình là nhờ những cái cốc đầu ấy. “Tuổi xuân và tuổi già không phải tính bằng ngày tháng mà bằng trạng thía tinh thần. Ai đã đọc quyển sách nổi tiếng "cánh đồng kim cuơng" của Russel H.
Sau cùng, bà bị thu hút vào công việc lắng nghe những chuyện đau buồn và bất hạnh của người khác đến nỗi bà quên cả việc kiếm hạt mù tạc thần kỳ, mà không nhận ra rằng chính điều đó đã thực sự làm dau khổ biến khỏi cuộc đời bà. Cái hiếm có ở đây chính là sự can đảm theo đuổi tài năng đến cùng, dù nó dẫn ta đến nơi u tối nhất. Trong nỗi tuyệt vọng,ông gắn một động cơ nhỏ vào xe đạp của mình và một người hàng xóm đã nhờ ông làm một cái tương tự,rồi một chiếc khác,một chiếc khác nữa cho đến lúc ông không còn một động cơ nào nữa.
Ngoài công việc bán sách cũ, họ còn bán thêm xà bông, kẹo, dép đi trong nhà, viết mực và bút chì. Chắc các bạn cũng đoán được điều gì sảy ra với tất cả các cây mạ vào ngày hôm sau. Có lẽ,khi đọc những gì tôi kể đây,bạn có thể thấy rằng cái gọi là phép lạ kinh tế của Nhật Bản xét cho cùng không phải là một phép màu.
Trong nỗi tuyệt vọng,ông gắn một động cơ nhỏ vào xe đạp của mình và một người hàng xóm đã nhờ ông làm một cái tương tự,rồi một chiếc khác,một chiếc khác nữa cho đến lúc ông không còn một động cơ nào nữa. Điều đó cũng tương dương với việc bỏ dở chương trình trung học. Tất cả những điều này thật sự là một quá trình tự nhiên khi một người nếm trải thất bại.
Cha mẹ tôi cũng không biết nốt. Tóm lại, mục đích của đau khổ là uốn nắn những khuyết điểm trong tính cách của một người”. “Tất cả chúng ta vẫn còn đối mặt với nhiếu khó khăn để đi đến thắng lợi cuối cùng… Chúng ta vẫn phải còn phải vượt qua những thử thách và gian khổ, nhưng chúng ta sẽ thắng”.
Không có gì sai trong hai hướng trên cả. Một người có thể leo lên sau khi rơi xuống sẽ chẳng bao giờ chết đuối cả. Tôi còn nhớ một lần nọ, cha đánh chị cả tôi mạnh tay đến nỗi chị không thể chịu đựng được nữa nên phải báo cảnh sát.