Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Bản thân tôi cũng ngại khi nói đến vấn đề này. Sergio Franchi là ca sĩ.
Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Bạn thấy đấy, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng trong những cuộc đàm phán, chỉ cần có chút tài tranh luận và biết học hỏi những người như Herb Cohen, như Bob Woolf… Nếu làm được như những gì họ làm, nói được như những gì họ nói, chắc chắn một ngày nào đó bạn cũng thành công như họ. Đến giờ phút này, khi viết những dòng chữ sau cùng của cuốn sách, tôi lại có một niềm tin mạnh mẽ hơn cả lúc ban đầu.
Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn. Sau đó chuyện gì sẽ xảy ra? Tất cả mọi người trong khán phòng này sẽ thất nghiệp.
Nhất định sẽ có một ai đó trong nhóm đông thích hợp để chuyện trò cùng bạn. Mọi người à ra vỡ lẽ. Đôi khi chỉ cần nhìn vào bức tranh minh họa là ta đã hiểu ngay những vấn đề phức tạp, rắc rối.
Các bạn ạ, không biết có phải vì quá ấn tượng trước phản ứng của Marshall hay không mà tôi như được truyền sinh lực, không còn thấy căng thẳng nữa. Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Bởi trong một cuộc phỏng vấn thì không phải ai cũng có thể tự tin như vậy.
Trong buổi tối hôm ấy, một người khách đột nhiên hỏi tôi rằng: Giả sử anh đang đi dưới sân đài truyền hình NBC thì có ai đó nắm lấy anh đặt anh ngồi xuống một cái ghế trong phòng quay, nhét vào tay anh một mớ bản tin và nói: Brokaw bệnh rồi. Nhưng thậm chí ngay sau khi đặt câu hỏi với những người phỏng vấn, bạn lại càng phải lắng nghe nhiều hơn nữa. Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông.
Tôi nói: :Ông biết hôm qua tôi đã làm gì không, ông Colonel? Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều. Nhưng nghĩ kỹ thì thấy chuyện này có lý.
NHỮNG LƯU Ý KHÁC VỀ NGHỆ THUẬT NÓI TRƯỚC CÔNG CHÚNG Anh phi công xuất sắc trong thế chiến thứ hai đó bỗng chốc trở thành người khách nói chuyện thơ nhất. Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn.
Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Nói cách khác, bạn nên trình bày cụ thể những ưu điểm của mình thay vì cứ đắp vào khoảng thời gian phỏng vấn ngắn ngủi bằng bản tường trình lý lịch. Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì.
Tôi quả thật không biết nhiều về nó. Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống. Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu.