Cô hài lòng với việc chỉ suy nghĩ về những mơ ước vĩ đại của mình. Nếu bạn suy nghĩ một chút trước khi đón xe buýt, chuyến đi có thể sẽ hoàn toàn khác. Tiếp theo cậu tính toán xem chi tiêu trung bình mỗi tháng của cậu vào mỗi loại là bao nhiêu rồi tạo nên biểu đồ sau:
Ngay lập tức, thầy hiệu trưởng cho phép nàng được mượn sân thể dục. Kết luận đi học rất vui được tạo nên bởi những nhận xét riêng biệt nhưng có liên quan đến nhau như chơi thể thao ở trường rất vui, ăn trưa rất vui và lớp học rất vui. Sau khi suy nghĩ làm thế nào để có những thông tin cần thiết, Cà Tím và Đậu Phụ quyết định lập ra một danh sách câu hỏi và nhờ tất cả giáo viên trong trường giúp phỏng vấn vào buổi điểm danh sáng thứ hai.
Giải quyết vấn đề không chỉ cần các kỹ năng, mà còn cần hơn là một hệ thống tư duy giúp con người phát huy tối đa khả năng của mình và tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn. Sau tất cả mọi nỗ lực, cuối cùng thì có lẽ cô cũng vẫn phải lựa chọn việc học ở trường Rio thôi. John hỏi những người chủ nuôi chó xem cậu có thể cùng lúc dắt mấy con chó hay không? Cả ba đều vui vẻ đồng ý với John, đặc biệt khi họ nhận ra điều đó sẽ giúp cậu mua được một chiếc máy vi tính và theo đuổi giấc mơ Hollywood.
Hãy cho tôi biết tôi có thể giúp được gì cho em?. Năm 2007, thủ tướng Nhật chọn ngành giáo dục làm ưu tiên hàng đầu của quốc gia. Nếu may mắn, họ sẽ biến những khán giả chỉ đến xem một lần thành những người hâm mộ trong tương lai.
Bằng cách nhờ John làm poster, vị trí của hành động số 4 đã chuyển từ góc dưới bên trái sang góc trên bên phải, như hình trên. Nhìn vào tháp này, ta thấy ngay được giả thuyết chính (tôi có thể mua một chiếc máy vi tính cũ hiệu Apple giá 500 đô-la trong vòng 6 tháng) và những điều kiện cụ thể (làm thế nào) dưới chân tháp để hỗ trợ cho giả thuyết chính. Tiếp theo bạn sẽ đánh giá từng phương án dựa trên những tiêu chí đã đặt ra.
Kết luận đi học rất vui được tạo nên bởi những nhận xét riêng biệt nhưng có liên quan đến nhau như chơi thể thao ở trường rất vui, ăn trưa rất vui và lớp học rất vui. Mặc dù những nhân vật sau đây có thể là bức tranh biếm họa của một số người có thật ngoài đời, tôi vẫn chắc rằng bạn sẽ thấy có gì đó rất quen thuộc ở những nhân vật không biết cách giải quyết vấn đề đó. Nhưng có lẽ điều đó là không cần thiết.
Bạn hãy gặp gỡ John nhé. Nhìn vào tháp này, ta thấy ngay được giả thuyết chính (tôi có thể mua một chiếc máy vi tính cũ hiệu Apple giá 500 đô-la trong vòng 6 tháng) và những điều kiện cụ thể (làm thế nào) dưới chân tháp để hỗ trợ cho giả thuyết chính. Tiếp theo bạn sẽ đánh giá từng phương án dựa trên những tiêu chí đã đặt ra.
Khi sắp xếp các khoản mua sắm vào ma trận, lập tức cậu thấy rõ mình nên cắt giảm mua đĩa CD và game. Mọi người không tham gia vì ngay từ đầu, họ không hề biết sẽ có một buổi biểu diễn. Cách tốt nhất để thu hẹp khoảng cách giữa tình trạng hiện nay của cậu (không có máy) và mục tiêu của cậu (mua máy vi tính) sẽ thay đổi phụ thuộc vào khi nào cậu cần có một chiếc máy vi tính.
Ở nhà tớ còn không nghe. John nghĩ: Chiếc túi gậy gôn này có thể bán được nhiều tiền lắm đây. Cô thốt lên: Ồ, nó nằm ở Rio de Janeiro! Cuối cùng mình cũng có thể thử lướt ván trên những bãi biển ấy!.
Trong dạng tháp này, nhiều lập luận chắc chắn như cá hồi là cá, và cá bơi giỏi đã đưa đến kết luận cá hồi bơi giỏi. Cô tìm thấy hai trường nổi tiếng nhất và ghi lại những ưu khuyết điểm của từng trường vào sổ tay. Vậy Người-Biết-Cách-Giải-Quyết-Vấn-Đề sẽ làm gì trong tình huống đó? Hãy xem một ví dụ: