Lúc này, tôi không cảm thấy quá tồi tệ. Nếu người đó nói dối một điều, mọi thứ người đó nói đều đáng ngờ. “Tôi không biết” có thể cũng đồng nghĩa với việc người đó cảm thấy có lỗi hoặc ngớ ngẩn về hành động của mình.
Mùi vị của các món trước đó sẽ không bị trộn lẫn với nhau, và như thế, mỗi món ăn đều có thể được thưởng thức trọn vẹn. Phản ứng trước một ý kiến hoặc niềm tin Kẻ có lỗi thường thấy khó chịu với sự im lặng.
Sự hờ hững của bạn sẽ khiến người đó mất tự tin. Hãy kể cho bà ấy chuyện gì đó mà bạn biết là đúng như vậy. Bất kỳ ý nghĩ nào trong tâm trí người đó đều sẽ tự bộc lộ trong cuộc hội thoại ngay sau đó.
Đọc một trang hay chỉ một đoạn khoảng chục dòng bất kỳ trong cuốn sách, bạn cũng đều thu được một công cụ, một kinh nghiệm có thể áp dụng ngay vào thực tế. Phải có ít nhất hai người thì một lời nói dối mới có hiệu lực – một người nói dối và một người tin lời nói dối đó. Người đó đang cố gắng chứng minh rằng mình tự nhiên và thoải mái với câu trả lời của bản thân, nhưng sự thật lại không hề như vậy.
Nếu bạn muốn thuyết phục ai đó rằng bạn đang giận dữ khi bạn thật sự không như vậy, bạn sẽ tỏ ra giận dữ và cáu kỉnh. Đây là một biểu hiện ban đầu của cảm giác thực, nó chỉ kéo dài chưa đầy một giây cho tới khi họ có cơ hội che giấu chúng. Người đó sử dụng yếu tố hài hước hoặc châm biếm để đánh lạc hướng mối quan tâm của bạn.
Mục đích lớn hơn phải được giữ kín trong đầu. Những lời dối trá này là những lời khó phát hiện nhất vì chúng là của chính chúng ta. Hiện tượng kéo dài này xảy ra vì người nói thật thấy thoải mái với vị thế của mình và không bận tâm đến chuyện “bày trò” với câu trả lời của mình.
Có một câu chuyện ngụ ngôn rất hay của Aesop chứng minh cho điều này. Cách duy nhất để giảm cơn đau là nói ra sự thật. Các manh mối dưới đây nghiên cứu những khác biệt giữa hai trạng thái tâm lý này.
Nếu bạn được đưa tới bệnh viện với cái chân bị gãy, bác sĩ sẽ bảo bạn những việc cần làm. Khi một hoặc tất cả những niềm tin này đều hình thành và tăng lên thì nó sẽ làm tăng tâm trạng lo lắng và sự chán nản của người đó. Mấu chốt ở đây là, một người vô tội thường không có manh mối về những gì bạn đang bóng gió nhắc đến.
Bạn có thể nghĩ rằng điều này dường như vô bổ, và đúng là như vậy. Nhắc lại những câu kiểu như: “Tôi tin chắc mọi chuyện tùy thuộc vào anh,” “Càng phải đợi lâu thì tôi càng bực đấy. Tình trạng này sẽ xuất hiện dưới dạng hít vào, thở ra sâu, có thể thấy rõ.
” Một ví dụ là nếu Mary và John đang tranh cãi, khi Mary buộc tội John chuyện gì đó, John không tự động chuyển sang thế phòng thủ. Anh đã bao giờ ăn cắp bất kỳ thứ gì trong cuộc đời mình chưa? Nó chia người đó thành hai con người riêng biệt.