Tức là xu thế xuống dốc ngay từ độ tuổi bốn mươi (thật ra thì đây là độ tuổi chín về trí tuệ), phát triển mặc cảm kém cỏi và quan niệm sai lầm cho rằng cá nhân con người đến tuổi nhất định thì suy thoái. Bạn hãy nhớ điều này trong suốt cả cuộc đời, tốt nhất hãy viết bằng những chữ to trên giấy và treo lên để bạn có thể nhìn thấy mỗi buổi tối khi đi ngủ cũng như mỗi buổi sáng tỉnh dậy và định hướng làm việc cho mình. Và nếu không cho nó lối ra bằng cách thăng dục, thì kiểu gì nó cũng vật chất hóa và tự tìm lối ra.
Dĩ nhiên, về sự kiện này đã có một tiếng đồn lớn. Đây là nguyên nhân thất bại khá phổ biến. Có rất nhiều bằng chứng khẳng định rằng tiềm thức chính là khâu nối giữa trí tuệ con người với Trí tuệ thế giới, rằng nó là khâu trung gian, thông qua nó ta có thể tiếp nhận sức mạnh từ Trí tuệ vô tận.
Người lãnh đạo thông minh bao giờ cũng chia sẻ vinh quang. Bắt chước cách ăn mặc và có những hành vi giống như thanh niên, và tất nhiên là trở nên kệch cỡm trong con mắt những người xung quanh, xa và gần. Ví dụ, thầy giáo trong trường, thấy nó không có tai thì sẽ quan tâm đến nó nhiều hơn và sẽ đặc biệt âu yếm.
Không kinh ngạc sao khi biết rằng cũng hệ thống đó, hệ thống đã cho hàng tỷ tế bào não khả năng liên hệ với nhau, sẽ đưa chúng đến với các sức mạnh vô hình khác? Vì thế rất cần phải biết cách cư xử trong trường hợp này hay trường hợp khác, biết cách đạt hiệu quả cao nhất. Kề liền với nỗi sợ hãi này là nỗi sợ ốm đau bệnh tật rất phổ biến.
Người lãnh đạo thành đạt bao giờ cũng thông cảm và bao giờ cũng có thể đi đến sự thống nhất với nhân viên của mình. Họ đã thu nhận cho mình kiến thức rằng ômỗi thất bại đều mang trong mình hạt giống phát triển thuận lợi cho tương laiằ. Nó làm mất tính kiên định, biến sức mạnh thành sự bất lực vô công rồi nghề, làm tiêu tan tham vọng, giảm trí nhớ, thu hút sự rủi ro.
(Có nghĩa vụ không có nghĩa là cho phép người khác phá vỡ những cố gắng và kế hoạch về danh vọng của mình, hoặc tước bỏ quyền có cuộc sống riêng và quyền tự quyết định của bạn). Có lẽ ông biết rằng ý nghĩ áp đảo trong nhận thức và tạo từ trường cho nó. Bắt đầu bằng tính kiên định chuyển dần thành thói quen.
Loài người biết đến bảy tình cảm tích cực chủ yếu và cũng chừng đó loại cảm giác tiêu cực. Ông biết rằng ông có thể làm mọi thứ trong phạm vi hợp lý nếu hành động dựa trên lòng tin. Và - lạy Chúa! Bởi vì tiềm thức đã đưa tôi những thứ cần thiết.
Platon đã nói rất chính xác: chiến thắng lớn nhất là chiến thắng chính mình. Tuy vậy, nhiều người, qua được ngưỡng bốn mươi, vẫn tiếp tục phung phí dục năng của mình mà nhẽ ra phải sử dụng vào những mục đích cần thiết hơn. Thật sự chỉ niềm ham mê mới biết hết những con đường ngoằn nghoèo có khả năng biến đổi ham mê đó thành tương đương vật chất.
Giờ đây, khi chúng ta đã phân tích những nguyên tắc làm cho tiền tự chảy vào tay ta, chúng ta đương nhiên phải đặt cho mình câu hỏi sau: Tìm đâu ra khả năng phù hợp để áp dụng những nguyên tắc này? Tuyệt! Ta hãy xem nước Mỹ đã cho những người có nguyện vọng làm giàu - giàu to hay giàu tương đối - được những gì. Và đúng là anh nghĩ như vậy! Có bao nhiêu câu chuyện phi thường của những người có dự định rõ ràng, theo đuổi cho đến khi họ cháy lên niềm đam mê thu hút! Xung động sợ hãi chuyển từ nhận thức của người này sang nhận thức của người khác cũng nhanh và không đảo ngược được giống như xung lượng giọng nói từ đài phát chuyển sang máy thu thanh.
Có thể phát triển nó thành ý chí nhờ mười ba nguyên tắc, bởi vì khi áp dụng những nguyên tắc này, niềm tin được hoàn thiện một cách có ý thức. Trước khi trình bày, tôi muốn đề nghị các bạn suy nghĩ về ý kiến sau: Khi bắt đầu giàu có, tiền đến nhanh và nhiều đến mức ta thực sự ngạc nhiên: chúng mày trốn đâu những năm nghèo đói trước đây? . Ông đặt nhà báo trẻ 25 tuổi đời viết một loạt bài về con đường thành đạt của những người nổi tiếng mà đứng đầu trong số đó là Andrew Carneghi.