Nhưng khi Maney suy đoán rằng Watson lớn lên trong nghèo khổ và đã phạm sai lầm trong bước kinh doanh đầu tiên thì đó sẽ chỉ thuần túy là suy đoán của một cá nhân. Lợi ích duy nhất của những chiếc máy này là vấn đề thời gian và thời gian là quan trọng. Chẳng bao lâu, Watson thất vọng vì kiếm được quá ít tiền.
Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson. Watson tỉnh giấc mộng Hitle đã hứa không chiến tranh. Dĩ nhiên, các đúc kết ngày nay có thể phong phú và chính xác cao hơn thời kỳ Watson, theo bước tiến của thời đại.
Đó là sự khao khát, là niềm đam mê một cách mãnh liệt để sáng tạo, để đem đến thật nhiều giá trị mới cho cuộc sống và cho xã hội. Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối. này được biểu diễn bằng các số 0 và 1, nên rất khó đọc và sử dụng.
Chuyện này làm giáo sư Drucker buồn cười mỗi khi nhớ lại. Watson chịu đựng và chịu thiệt để chuẩn bị đón đầu và bứt phá vào nhu cầu tăng cao sau khủng hoảng. Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM.
Cũng nên nhớ lại một chút vào thời kỳ cách mạng công nghiệp trên toàn thế giới vào lúc này, là khi đó công năng của máy móc mới là quan trọng và yếu tố thẩm mĩ chưa phải là cái gì đáng giá để bán. Các báo bắt đầu tường thuật những trường hợp chết vì đau tim, người khác thì bắn vào đầu khi tài sản ra đi với cú rơi tự do của thị trường chứng khoán. IBM đang bị cuốn hút vào những công nghệ mạnh nhưng những thứ này không tạo thành giá trị cho doanh nghiệp khách hàng.
Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao. Công ty trở thành điểm cứu trợ với đầy đủ lương thực, thuốc men, thuyền bè. Phạm tội, bị kết án.
Rời Addison, Tommy vào học trường thương mại Miller ở thị trấn Elmira, thuộc thành phố Painted Post, cũng không quá xa nhà. Con người luôn giữ vị trí hàng đầu, mục tiêu hàng đầu và ý nghĩa cuối cùng trong mọi quyết sách, mọi cuộc mạo hiểm, mọi nỗi buồn của Watson. Ông lắng nghe đời sống nhân viên và đưa ra những chính sách lao động mà ngày nay vẫn là
IBM khi đó chỉ là một CTR nhỏ bé với 400 nhân viên bằng một công ty thuộc loại trung bình bây giờ ở Việt Nam. Gerstner cũng không hỏi để truyền đạt phương thức làm việc của mình như Watson ngày xưa mà Buôn gian bán lận không còn thích hợp cho bất cứ nhà thương mại nào muốn ăn nên làm ra một cách bền vững trong ngày nay.
Watson công bố để chính phủ trưng dụng IBM: IBM sử dụng toàn bộ phương tiện cho chính phủ liên bang phục vụ mục đích an ninh quốc phòng. Lịch sử không hẳn là những chuyện đã qua nó chỉ ra những con đường vào tương lai. Những bức ảnh khác mà IBM lưu trữ đến ngày nay cho thấy IBM có một tinh thần Mỹ rất lớn.
Trong số này, Watson chú ý đến cô Ruth Leach một phụ nữ tài năng. Có điều là Watson chưa đưa IBM trở thành tập đoàn đa quốc gia như chữ I (international) trong cái tên mà ông đặt cho nó. 1953, Watson bước qua cửa tòa nhà IBM đường bệ như mọi khi, dù rằng giờ đây ông đã ở vào tuổi 79.