Nhưng theo tôi biết,hầu hết phái nam yêu một phụ nữ vì vẻ bề ngoài của cô ta trong khi người phụ nữ lại yêu một người vì những gì người đó đem đến cho mình. Việc học của ông phải tạm dừng vì chiến tranh thế giới thứ 2 nhưng ông đã biết tận dụng nó bằng cách mở sạp bán nước giải khát,bánh ngọt và trái cây . Một ngyaf kia, người quản lí bỗng nhiên mất tích và không thấy xuất hiện nữa.
Tôi sợ “mất mặt” nên đành đi trễ 2 tuần để tránh chạm mặt họ. Trong thập niên 1970, ông nổi danh với tài hùng biện. Chắc chắn nó sẽ đến.
Nhưng sau 2 năm,bản thiết kế của ông được chấp nhận. Muốn bán được hoa anh phải hát ch họ nghe, đôi lúc bị lạc giọng. Xin được lấy vàng làm ví dụ ,món trang sức mà nhiều người đã chết vì nó .
Ngày nay, Aung San Kyi vẫn tiếp tục phục vụ cho nền dân chủ và tự do của Myanmar. Vâng, tôi xin lặp lại: đau đớn, rắc rối và đau khổ là điều không dễ chiu chút nào nhưng lại là một phần thiết yếu của cuộc sống. Mỉa mai thay, trong tất cả các bài học về sự thành công, điều duy nhất lôi người ta ra khỏi thành công chính là sự e sợ thất bại.
Theo tôi, con đường ngắn nhất , nhanh nhất đến ngôi mộ của chúng ta. Hầu hết chúng ta đêu có khuynh hướng nghĩ rằng đau khổ , đau đớn và các rắc rối là điều gì đó tồi tệ. “Những người không đạt được mục tiêu thường bị tâm trạng thất vọng chặn đứng.
Nhưng những bệnh nhân cấp cứu thường bị từ chối thường xuyên và có hệ thống vì họ hay họ hàng ruột thịt của họ không có đủ khả năng tài chính”. Hết năm học thứ ba, tôi rời trường với tấm bằng cử nhân khoa học. Nỗ lực càng nhiều, chiến thắng càng vẻ vang.
Các samurai thắng trận vì họ đã đạt đến đỉnh cao của lòng can đảm. Chưa bao giờ tôi thấy một người thua cuộc thảm hại đến như vậy. Tôi không tin là bạn có thể tìm ra những người thành đạt mà chưa từng kinh qua thất bại.
Trong 1 năm sau, ông đã làm việc như một nhà nhiếp ảnh cộng tác với các tờ báo và học những điều cơ bản về điện ảnh. Chúng ta đánh giá cao “sự thành công” và đánh giá thấp, thậm chí không thèm nhìn nhận “sự thất bại”. Không ai đem đến nó cho bạn cả.
Cách ăn mặc của ông không giúp cải thiện hình dáng kì quặc cảu ông. Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Lần này, cửa hàng sách National vẫn nằm trên phần đất thuê cũ nhưng là một cửa hàng hai tầng gác lửng,để mua đất và xây dựng trụ sở chính, họ không xây nhà cho mình mà thay vào đó dành dụm từng đồng xu kiếm được để biến ước mơ thành hiện thực.
Nếu bạn giành được một thỏi vàng, bạn là người thành công. Không biết làm gì, sau khi nghe lời khuyên của người bạn thân của mẹ, bà quyết định trốn sang Thái Lan, nơi 4 người dì của bà đang sinh sống. “Người duy nhất không mắc sai lầm chính là người không hề làm gì cả.