Tránh nó cách nào? Bằng cách ông giao hàng cho tôi vào đầu buổi chiều, như vậy xe của ông khỏi phải đợi, hàng của ông gởi được mau và những người làm công của ông về nhà được sớm để thưởng món ma-ca-rô-ni (macaroni) tuyệt khéo mà hãng ông chế tạo ra. Là vì tôi muốn xui ông ấy mua những bức vẽ, mà tôi cho rằng hợp ý ông. Khi Tổng thống Wilson mời ông Mc.
Những kẻ thù của ông kiếm chuyện rằng ông chỉ là một kẻ ngụ cư và như vậy không đủ điều kiện được bầu làm thống đốc. Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới. Rockefeller cũng theo cách đó, khi ông muốn xin nhà báo đừng chụp hình con ông.
Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó". Nay ta thử tìm cách sửa chữa bức thư đó cho hợp hơn. Chính lời khen đó đã mở đầu cho quãng đường rực rỡ của chàng.
Khi bọn thợ làm ngày tới, thấy con số 7. Lời lẽ như vậy, thì làm sao nhà buôn ở arizona không hài lòng được? Vì dù sao ông ta cũng chỉ là một người phàm như chúng ta). Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng.
Nếu được hai bức, ông đã cho là khá, còn được ba bức thì thật là tốt lắm. Ông Doe thân ái, Ông giúp tôi một việc nhỏ được không? Đã gần một năm, tôi khuyên công ty tôi in một cuốn tổng mục các khí cụ và vật liệu với cách dùng đồ đó, để các kiến trúc sư dễ tra cứu. ánh nắng mặt trời làm cho bạn phải cởi áo ra mau hơn là một trận cuồng phong; những lời ngọt ngào, êm đềm đi sâu vào lòng người ta hơn là cơn thịnh nộ, đập bàn quát tháo.
Anh em cũng có trẻ trong nhà. Họ đồng thanh nói: "Chúng tôi xin trung thành, ngay thẳng, lạc quan, có sáng kiến, hăng hái hợp tác, mỗi ngày làm đủ 8 giờ". Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa.
Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. "Chúng tôi muốn cho khách hàng biết rõ tất cả tình hình những sở vô tuyến điện. Họ đã kiêm được, trong thế giới thần tiên của họ, cách thỏa mãn lòng khát khao danh vọng của họ.
Jim Farley hiểu rằng hạng trung nhân đều thấy tên mình êm ái hơn hết thảy những tên khác. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Còn ông thì vẫn thường nói với mọi người rằng bà là nhân vật quan trọng nhất trong đời ông.
Nếu không thấy hứng thú khi làm một việc thì không thể làm nên việc đó. Sau cùng, bà hóa điên. Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa.
Tôi có thuật lạ là biết dùng lời lẽ ôn tồn và những lời khen thành thật". Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình. Nên thử phương pháp ngược lại.