– Đây quả thật là một ý kiến rất hay. Năm ngàn năm sau, mặc dù Babylon không còn, nhưng nó đã trở thành huyền thoại thu hút sự tìm hiểu của mọi người. Về mặt kích thước, chúng có thể được so sánh với những con kênh lớn nhất tại Colorado và Utah hiện nay.
Một số người khác thì cay cú, bởi vì họ cho rằng với sự giàu có như thế, ông Arkad nên chia sớt chút ít của cải cho những người bạn không được may mắn như ông. Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, sau đó họ cùng cười và giơ cao những cái túi trống rỗng của mình. - Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp.
Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được. Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh: Đôi mắt của Hadan Gula lộ vẻ tức giận.
Nhưng cái xác không hồn của anh ta nhắc ông nhớ đến một kết quả thảm hại. Còn nếu con không được như vậy, cha sẽ hiến tặng tất cả tài sản này cho những người nghèo khổ, người ăn xin và các thầy tế. Babylon là một trong những vương quốc cổ đại được xây dựng bằng đất và gạch nung, trải qua thời gian hàng nghìn năm, những bức tường thành dãi dầu nắng gió đã bị tan rã và quay trở về với đất cát.
Khi đã hỏi xong, Arkad nói: - Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi. – Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.
Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. Do vậy, tôi phản đối sự lệ thuộc vào việc phải lên kế hoạch chi tiêu và buộc phải chi tiêu như thế nào, chi tiêu cho cái gì. Thoáng thấy vẻ thèm thuồng trong đôi mắt của anh ta, ông cảm thấy lo sợ nên đã bỏ chạy trước khi Zabado vồ lấy khay bánh.
Bởi vì nhờ có lời khuyên khôn ngoan của anh, tôi đã hưởng được một ngày nghỉ ngơi rất thoải mái. – Hadan Gula thành thật trả lời. Anh vẫn còn khối vàng ra đó!".
- Nếu một người giàu xây nhà, thì vàng của anh ta không phải biến mất, mà được chia sẻ cho những người làm gạch, thợ xây nhà, người bán vật dụng nội thất, … Sự giàu có phát triển theo những con đường rất kỳ bí, và không ai có thể tiên đoán được các giới hạn của nó. - Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. Bansir đưa tay chỉ vào dòng người mang nước, mình để trần, mồ hôi nhễ nhại đang lê bước một cách nặng nhọc từ dòng sông phía xa kia lên con đường chật hẹp.
Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo. - Mọi người đều rất yêu mến ông nội của cháu.
Có thể trong dịp này, đồng sẽ có giá rất cao. Nào! Chúng ta hãy tới thăm Arkad và xin ông ấy chỉ bảo cho chúng ta những cách thức làm giàu. Những ngưới bán lẻ thì mang hàng hóa đi khắp nơi rao bán.