Xin đáp: Bất kỳ lúc nào và bất kỳ ở đâu. Lời lẽ như vậy, thì làm sao nhà buôn ở arizona không hài lòng được? Vì dù sao ông ta cũng chỉ là một người phàm như chúng ta). Nhiều năm sau, ông lại dùng thuật đó.
Những sự thách đố như vậy bao giờ cũng kích thích được một cách chắc chắn những người có tâm huyết. Vì ta khư khư giữ nó thì nó chẳng có giá trị gì, nhưng nếu ta dùng nó một cách hào phóng thì giá trị nó vô cùng. Họ càng quý mến ông, vì chẳng những ông không đả động tới điều lệ, còn mời họ hút thuốc, làm cho họ cảm động mà thấy ông nể nang họ.
Tôi không cãi lời ông, chỉ hỏi xem nhiệt độ trong xưởng là bao nhiêu. Jim Farley hiểu rằng hạng trung nhân đều thấy tên mình êm ái hơn hết thảy những tên khác. Cận thần có người can gián Hoàng đế vì lẽ không được "môn đăng hộ đối".
Nhưng không phải dễ. Ông Coolidge nói tiếp: "Lời tôi khen đó, cô đừng lấy làm tự phụ lắm; tôi chỉ muốn làm vui lòng cô thôi. Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc.
Trong những cuộc tình duyên bất hạnh đó, có bao nhiêu cuộc rẽ thúy chia loan, vì những bi kịch hẳn hòi? Tôi cam đoan là ít lắm. Bà ham danh vọng, thích được tôn trọng, thích giao du, mà ông lại không màng gì tới những thú tầm phào đó. Tất cả thuật của ông - mà bây giờ người ta gọi là "phương pháp của Socrate" - là đặt những câu vấn làm sao cho kẻ đối thủ chỉ có thể đáp "có" được thôi.
Cái ảo thuật của lời khen đó có nên dùng trong gia đình không? Tôi tưởng không có nơi nào người ta cần dùng nó - mà cũng xao nhãng nó - bằng trong gia đình. Mà nhà tôi nhất định làm bánh cho thiệt ngon kia. Dùng cách đặt câu hỏi để khuyên bảo người ta".
Ngoài vinh quang đó ra, ông bà lại giàu sang, có địa vị quan trọng trong xã hội và có nhièu con. Bạn cho rằng tôi nói quá ư? Thì đây, xin bạn nghe những lời chí lý sau này của giáo sư William James, một nhà tâm lý có lẽ có tài nhất của châu Mỹ. Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc.
Nhiều năm sau, ông lại dùng thuật đó. Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng. Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng.
Họ hiểu rằng nếu có công việc thì chúng tôi tất giữ họ lại. Kẻ làm quấy oán trách đủ mọi người, mà chẳng bao giờ oán trách mình cả. Nếu ông mua xe đó, ông không lầm đâu.
Về sau ra sao trong sử đã có chép. Franklin khôn ngoan, khéo léo lắm, không dại dột vậy đâu. Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty.