Như trường hợp của ông Eugène Wesson. Vậy muốn gây thiện cảm với ai, xin bạn: ". Than ôi! Hạng trung nhân không hành động như vậy.
Đây tiền sửa chúng tôi tính như vậy đây. Bài đó chẳng hay ho gì, cũng như phần nhiều những bài diễn văn soạn sẵn. Phải ráng hết sức để chứng minh rằng mục đích mà cả hai bên đều muốn đạt giống in nhau, nhưng chỉ có phương tiện đưa đến mục đích là hơi khác nhau thôi.
- Tôi tưởng ông ấy hơi cụt hứng vì ông ta từ xa lại cốt ý là để "xài" tôi cho hả. Bạn cho vậy là con nít ư? Có lẽ là con nít thiệt. Tôi đã đập nhiều vố vào hãng Mỗ của ông ấy rồi và càng đập thì ông ấy lại càng binh vực nó.
Nên nhớ rằng người nói chuyện với ta quan tâm tới những thị dục, những vấn đề của họ trăm phần thì chỉ quan tâm đến ta, đến nỗi thắc mắc của ta một phần thôi. Tôi nói rằng trước ra sao không biết, chứ bây giờ tóc thầy còn đẹp lắm. Khôn khéo, lại có nhiều kinh nghiệm, đại tá House đem thực hành một trong những quy tắc lớn nó điều khiển sự giao thiệp giữa loài người.
(Ta thử tưởng tượng cảnh đó: một người buôn bán tầm thường ở arizona nhận được một bức thư của một nhà quảng cáo lớn nhất ở Nữu Ước, mà trong thư đó ngay từ câu đầu, nhà quảng cáo đó cậy một việc. Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy. Nhận được thư ngày 11 tháng này của Ông, tôi đội ơn Ông lắm.
Lần sau, chúng ta có bắt buộc phải làm công việc đáng ghét là đuổi một người ở hay một người làm công thì ta nên nhớ điều đó. Thấy ông Adamson chăm chú nghe, ông hăng hái tả những đêm thí nghiệm các tấm kính chụp hình, sau khi đã vất vả cả ngày ở phòng giấy, chỉ chợp mắt được một chút trong khi đợi các chất hóa học ngấm. Ông Chamberlain tới, được Tổng thống tiếp đãi niềm nở vui vẻ lắm, gọi tên và chào hỏi, tỏ rằng được ông Chamberlain tới chỉ những bộ phận xe cho ông, ông hoan hỉ vô cùng.
Vậy, muốn cải thiện người mà không làm cho người đó phật ý, giận dữ, bạn hãy: Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Đó là sở trường của anh.
"Chỉ có một y sĩ chữa bệnh thần kinh có những quan niệm lạ lùng mới dám nhận rằng nguyên nhân chính của bất hòa trong gia đình là sự bất hòa về tình dục. Khi một người nói "không", tất cả lòng tự phụ của người đó bắt buộc họ giữ hoài thái độ ấy và tiếp tục nói "không" hoài. Tôi trở về, tươi tỉnh.
Không bao giờ một cuộc hôn nhân trổ bông dưới nền trời tươi sáng hơn nữa. Làm rồi, ít lâu sau mới tính tiền, tôi phải trả một giá "cứa cổ". Thiệt chưa từng thấy ông ta dễ dãi với công ty như vậy bao giờ.
Nếu ông không làm như vậy thì người ta sẽ mời ông ra và như vậy là đáng lắm. Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình. Bà không kể gì tới mệnh lệnh của ông nữa, bà sồng sộc xông vào văn phòng của ông trong khi ông bề bộn việc nước; trong lúc ông bàn kín việc quốc gia đại sự, bà cũng vào cho kỳ được mới nghe.