Giấc mơ giúp chàng quên đi cái khả năng rằng số phận sẽ không mỉm cười với chàng, và may mắn sẽ giúp chàng chọn đúng vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc lên trong vài ngày tới. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối. Nếu Người không quá mệt thì con xin hỏi Người đôi điều ạ.
Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia. Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra. Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất.
Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc. - Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin.
Chàng bắt đầu dùng kiếm phạt hết cây cối và đám cỏ dại mọc um tùm, sau đó chàng hì hục đào hết đất cũ - thứ đất chưa bao giờ được thay đổi - vì cuối cùng phủ lên đó loại đất mới màu mỡ mà chàng vừa tìm được. Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối. Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên.
Anh chẳng biết làm gì hơn ngoài việc chạy đi săn đuổi vài sinh vật hay con thú kỳ lạ. - Ai đó? Sid bừng tỉnh. Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi.
- Tôi đã tìm thấy c65u vì tôi muốn tìm cậu. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết. - Nhìn kìa! Một trong hai hiệp sĩ đi tìm sự may mắn đã đến đây! Bốn ngày qua các ngươi là chủ đề chính bàn tán trong khu rừng này đó.
Chắc cậu không biết lý do tại sao phải không? Lúc đó, một người chú của cha tôi vừa mới qua đời nhưng ông ấy lại không có con cái gì cả. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế.
và nhìn, nhìn thêm này. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa. - Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi.
Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi. Rất nhiều lần, và ngay cả bây giờ nữa, tôi luôn nghĩ rằng câu chuyện này đã làm thay đổi cả cuộc đời tôi.