Nếu không thì bị thiên hạ bỏ quên. Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng. Gợi tới tình cảm cao thượng của người.
Black đã không giận dữ, chửi, dọa, áp chế, mắng họ là cộng sản, mà lại còn nịnh họ nữa, khen họ trên mặt báo rằng họ có thái độ ôn hòa. "Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị.
Vợ chồng người đó rầy nó suốt ngày, không cho nó yên: "Má muốn con ăn cái này cái kia. Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Ai cấm các bạn bắt chước các nhà thông thái? Nếu bạn sẵn sàng nhận rằng bạn có thể lầm được thì khỏi lo gì hết.
Người hàng xóm đó suy nghĩ và hành động như vậy vì họ có lý của họ. Vô hy vọng! Ông Webb nói: - Mặc dầu vậy, ta cứ thử xem. (Thằng khùng! Nó dám biểu mình trả lời gấp cho nó, trong khi mình lo lắng hết việc này việc khác.
Một văn sĩ đã nói: "Nhiều người mời lương y tới chỉ để kể lể tâm sự thôi". Trong hai chục năm, ông điều khiển những đào kép nổi tiếng. Nhiều danh nhân nói với Marcosson rằng họ ưa gặp một người biết nghe hơn là một người biết nói chuyện.
Hãng đó tin cậy được và chế tạo đồ thiệt tốt". Bạn muốn kêu món gì thì kêu, ăn xong rồi, bạn tính tiền lấy, rồi khi ra, đem lại quỹ trả. Nhưng ít hy vọng thành công; nhiều người khác mướn nhà cũng đã làm thử như tôi và đều thất bại hết: họ nói con người đó ráo riết lắm.
Anh về nhà đi, viết cho tôi bài khác phỏng theo những ý kiến đây này, rồi anh gởi cho tôi một bản nhé". Vậy mà cho đến giờ này đây, bà là người độc nhất trên đời, tôi có thể tin cậy được". Tức thì những bức thư và dây thép ùa vào phòng tôi để chửi tôi, bao vây tôi như bầy ong vẽ.
Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?. Bảy thị dục khác đều dễ thỏa mãn, duy có thị dục đó ít khi được thỏa lắm, tuy nó cũng khẩn cấp như ăn và ngủ. Cha mẹ hỏi nhau: "Làm sao cho nó thèm ăn sáng được?".
Tôi biết một người đã làm giám đốc một công ty bảo hiểm lớn từ 15 năm rồi. Không bao giờ chúng ta dám nghĩ tới chuyện ngắt lời một ông khách sơ giao và bảo ông: Không khi nào tôi quên được câu trả lời của ông: "Một nhà khoa học không bao giờ dám chứng minh một điều chi hết.
Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo". Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau. Phải như vậy không, thưa ông?".