Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi.
Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Đó là một dự án gồm nhiều giai đoạn, và Jessica tin rằng cô đã lưu tâm kỹ lưỡng đến tất cả các công đoạn này. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.
Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.
Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Đó quả là một câu nói hay.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc.
Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Còn James lại chẳng có thời gian. Cậu ta cũng đã làm rất đúng. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.
- Khởi đầu thì khá tốt. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Tớ vẫn không thể hiểu được. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh.