- Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. Sự hoành tráng, đồ sộ và nguy nga của thành Babylon chỉ còn là huyền thoại. Trong ánh sáng lập lòe của ngọn lửa đốt bằng những bụi cây khô ở sa mạc, những gương mặt rám nắng ánh lên một niềm thích thú trước câu hỏi của ông già Kalabab thông thái.
– Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm. Sau đó, tôi bắt đầu giải quyết các công việc đúng như quyết tâm của mình và dần dần tạo ra được vị thế như ngày hôm nay. Bởi trên thực tế, không ai có thể phủ nhận rằng sự dồi dào về vật chất có thể làm cho đời sống con người trở nên tốt đẹp hơn.
Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng: Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Ông ấy phải chi tiêu rất nhiều của cải, vàng bạc để đáp ứng các sở thích xa hoa của người vợ.
- Nếu cứ mỗi buổi sáng, bạn bỏ vào trong giỏ mười quả trứng, đến buổi chiều chỉ lấy ra chín quả. - Trước hết, tôi viếng thăm những người chủ nợ và yêu cầu họ hãy rộng lượng cho tôi thêm thời gian để tôi kiếm tiền trả nợ. Sau này, khi công việc làm ăn phát đạt, anh ấy sẽ trả tiền cho tôi.
Tôi rơi vào một tình cảnh thật thảm hại. Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng.
- Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh". Cuộc giao dịch buôn bán của tôi xem như chấm dứt. Bỗng nhiên, Hadan Gula lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của ông Sharru:
Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó. Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm.
Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này. – Đây quả thật là một ý kiến rất hay. - Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả.
Bên ngoài trời đã tối. Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng. Cuối cùng, cuộc thương lượng cũng kết thúc.
Những nghĩa địa của loài voi cổ đại cùng với những đoàn lữ hành dài dằng dặc của các thương gia thành Babylon cũng chỉ còn là huyền thoại. Nếu không, anh sẽ giống như con lừa trong câu chuyện tôi vừa kể, chỉ phải gánh chịu những gánh nặng của người khác mà thôi. Ông hãy đem thêm cho tôi một số món ngon khác, rau và nhiều bánh mì nữa nhé! Tôi muốn mời cậu Tarkad ăn một bữa thịnh soạn.