“Chúng ta không chịu nhìn kỹ những việc trong quá khứ của mình; đó là lí do tai sao cứ đổ lỗi cho hiện tại”. Hai khám phá dưới đây sẽ làm sáng tỏ những gì tôi đã nhắc đến ở trên: Tôi đã cầu xin uuy quyền để có được những lời tán dương của người khác
Việc buôn bán phát triển mạnh mẽ và dĩ nhiên rượi whisky được bán sạch cho lính Mỹ. Còn một việc nữa, đó là trừ nhà ra, nơi duy nhất tôi có thể đến là trường học. Vậy đâu mới là thành công thật sự? Tôi chắc rằng tất cả chúng ta đều đã biết hoặc đã nhìn thấy cầu vồng.
Nhưng rõ rang nó đã ở đó. “Tầm hoạt động của một người phải vượt quá tầm với của người ấy, nếu không thì thiên đàng dùng để làm gì?” Trong hơn 10 năm đi học ở đây,suốt 7 ngày trong tuần ,từ 5 giờ sáng đến nửa đêm ,Thành Long phải học một học 1 chương trình rất nặng về âm nhạc.
Đó là phương thức để không bao giờ thất bại. “Vẻ đẹp thể hình giống như một chai Coca, nó bị hư theo thời gian. Nhưng trong thời gian đó, Lee, còn gọi là Lee Cao Su, lại phát triển công ty bằng cách thu mua các nhà máy và đồn điền có nguy cơ bị phá sản.
Như tôi đã nhắc đến ở trên ,con người thay đổi từng giây,từng phút . Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao . Sau đó, tôi nghe tin có một trường trung học mới được thành lập ở Kuala Lumpur tên là Trường trung học Tunku Abdul Rahman, được đặt tên theo vị thủ tướng đầu tiên của Malaysia.
Sau cùng, cũng người bạn ấy, khi thấy tôi quá mê mải với cuốn băng, đã tiết lộ với tôi là đang có một cuộc hội thảo về quyển “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”. Tôi không biết bạn thích nhìn nhận điều này dưới góc độ như thế nào. Lần này, cuộc sống của bà đã mất hết ý nghĩa và bà không còn tâm trí làm việc nữa.
Ônh hoàn toàn mù chữ. Ngược lại có hàng trăm nghìn người khác , thậm chí 100 ringgit (26) đo la còn không được ủy thác nữa là. Bà rất vui mừng vì giờ đây số mệnh đã trả lại cho bà một bé trai sau cái chết của cô con gái.
Phải chăng là một sự trùng hợp khi cả hai cường quốc kinh tế hùng mạnh nhất hiện nay là Nhật và Đức đều là 2 quốc gia bại trận trong chiến tranh thế giới thứ 2?Có lẽ thất bại có một giá trị thật sự! “Thành công không được đo bằng các đỉnh cao của một người đạt được, mà bằng các chướng ngại vật mà người đó đã đạt qua bằng chính khả năng của mình”. Ông mang theo một quyển từ điển bỏ túi và liên tục tra cứu các từ mới.
Cuộc đời chúng ta cũng thế. Việc phân tích kỹ 178 người thành công nổi tiếng đã phơi bày sự thật là tất cả họ đã từng thất bại nhiều lần trước khi đạt đến thành công. Lincoln chỉ học ở trường khoảng 1 năm.
Ông cứ chạy tới chạy lui từ nhà máy giày để lấy thêm giày khi đã bán hết hàng. “Đau khổ vì những cái bạn không có chính là lãng phí cái bạn có” Tôi mong rằng quyển sách này sẽ khởi xướng một quan điểm khác về sự thất bại và trả lại giá trị thật sự cho nó để xóa sạch sự khiếp sợ thất bại còn đang lởn vởn trong tâm trí chúng ta.