Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này. Anh có một niềm tin sắt đá vào mục tiêu của mình, ngay cả khi người khác cố tìm cách bán sự may mắn cho anh hay gièm pha, cản lối mong anh lạc hướng quên mục tiêu.
Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời. Thỉnh thoảng anh cũng tình cờ gặp phải những cây độc đáo,quái lạ mà anh chưa từng nhìn thấy trước đây.
Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một. Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng.
Bà ta có một sắc đẹp mê hồn. Nói xong, Bà chúa hồ biến mất trong dòng nước. Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình.
Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.
Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng. - Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa.
- Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát.
Chắc chắn anh biết là mình sẽ chẳng tìm được một cây bốn lá nào cả nhưng anh không muốn quay trở lại lâu đài một mình. - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết. May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình.
Bà lại bực bội càu nhàu: May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác.
- Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm.