Tức mỗi lần ngước mặt lên, bạn nên nhìn một nhóm khán giả khác, để tất cả mọi người đều biết rằng bạn quan tâm đến họ. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì.
Henry Kissinger người dùng cả đời mình để nghiên cứu về ngôn ngữ nói rất coi trọng nguyên tắc này. Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo.
Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này. Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên. Sau đó chúng tôi lấp vào chương trình với những cuộc điện thoại từ các thính giả.
Ba đứa chúng tôi được mời lên văn phòng ngay sau đó. Bạn có thể tha hồ tán gẫu với người mới quen về cô dâu, về chú rể, về những việc đang diễn ra trong bữa tiệc… Anh có biết họ sẽ đi nghỉ tuần trăng mật ở đâu không? Anh quen với bên đàng trai như thế nào? Có rất nhiều, rất nhiều đề tài để bạn trò chuyện. Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi sáng đẹp trời ngày 1/5/1957 tại đài phát thanh WAHR.
Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng. Vấn đề này thuộc lĩnh vực pháp lý, tôi không muốn bàn luận sâu về nó. Bạn có những ý tưởng độc đáo về lãnh vực này hay không? Khả năng chuyên môn của bạn như thế nào? Ngoài ra, bạn còn có những mối quan tâm gì về lĩnh vực này?
Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc. Nhưng chúng không hấp dẫn bằng những câu chuyện của cha. Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều.
Có thể bạn không phải là các luật sư trong phòng xử án, nhưng bạn hoàn toàn có thể học hỏi ít nhiều ở họ. Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc. Một nhân vật nữa có phong cách hài rất khác thường.
Ví dụ nếu nhà bạn có một khoảng sân vẫn thường là chỗ rượu trà lý tưởng, nhưng hôm nay thời tiết nóng bức oi nồng thì bạn nên chuyển vào trong nhà có quạt hay máy lạnh. Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới! Harrison đã nói hơn một tiếng đồng hồ trong một tiết trời giá lạnh ngày 4/3/1841.
Trước hết là sự bình tĩnh. Trò chuyện chia vui trong đám cưới dĩ nhiên khác với phân ưu nơi đám tang. Nếu như bị chi phối bởi danh tiếng lẫy lừng của họ, thì bạn sẽ thất bại ngay! Họ cũng là con người như chúng ta.
Chưa hết, thầy Cohen còn quyết định tổ chức ngay một Lễ tưởng niệm học sinh Gilbert Mermelstein. Đó là một phần của cuộc đời tôi. Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!.