Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại.
Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng.
Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.
- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh.
- Giờ thì tớ hiểu rồi. • Thời gian hoàn thành dự án? • Phạm vi thẩm quyền của tôi? • Những điểm cần kiểm tra, đối chiếu để đánh giá? Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt.