Nếu kẻ có lỗi nghĩ rằng lúc nào họ cũng có thể thú tội thì họ sẽ dùng biện pháp chờ đợi xem tình hình sẽ như thế nào trước khi chịu khuất phục. Thời điểm và thời lượng của các cử chỉ biểu lộ cảm xúc dường như không khớp nhau. Câu hỏi mẫu: “Tôi làm việc này vì đồng lương.
Nếu kẻ có lỗi nghĩ rằng lúc nào họ cũng có thể thú tội thì họ sẽ dùng biện pháp chờ đợi xem tình hình sẽ như thế nào trước khi chịu khuất phục. Trừ phi anh cảm thấy muốn chớp mắt thật nhanh nếu như anh nói dối. Câu chuyện của bạn không có thật.
Nhưng tôi không biết xinh đẹp như thế kia, liệu chị có giọng hót tuyệt vời tương xứng không nhỉ?” Quạ tin vào những lời của cáo bèn há mỏ để kêu một tiếng “Quạ!” thật to. Cách tốt nhất để làm việc này là nói ra những cái lợi trước, sau đó mới đến những cái mất, cuối cùng nêu ra các lựa chọn. Người tạo ra phản ứng trong các tình huống là người kiểm soát được phương thức trao đổi.
Khi sự chú ý của bạn bị dẫn dắt theo một hướng nhất định, hãy kiểm tra xem điều gì nằm ở hướng kia. Quan trọng nhất là bạn phải chú ý xem người đó cần bao nhiêu lâu để nhớ ra các thông tin. ” Thường chúng ta không dừng lại để tự hỏi mình: “Việc này có ý nghĩa không nhỉ?” Quả thật, phải “đi một ngày đàng” bạn mới có thể “học một sàng khôn.
v… thì chuyện rất đáng ngờ. Công cụ thứ nhất giúp bạn biết cách tránh bị lừa dối. Kịch bản B: Là một bác sĩ, bạn đang nói chuyện với một bệnh nhân tỏ ra ngần ngại không muốn thảo luận về các mối quan hệ tình dục trước đây của mình.
Hoàn toàn giữ bản quyền. Một số người có thói quen sử dụng những cụm từ này. Và đó chính là câu trả lời mà nhà tuyển dụng đang tìm kiếm.
Nhiều khi người chần chừ không muốn nói ra sự thật lại rất có ưu thế. Những lời bạn sử dụng trong câu hỏi tiếp theo chứng tỏ rằng bạn biết có chỗ cần cải tiến. Dù bằng cách nào thì bạn cũng không thể phát hiện được sự dối trá.
Nhiều khi người chần chừ không muốn nói ra sự thật lại rất có ưu thế. Cô ấy nấu món mì sợi nhưng em không đụng đũa. Dùng động tác bằng tay trong khi đưa ra mệnh lệnh sẽ ngay lập tức làm tâm trí có ý thức xao nhãng và câu nói gắn theo được tiếp nhận bởi tâm trí vô thức như một mệnh lệnh.
Nếu anh ta nghĩ mình đủ hấp dẫn và bắt mắt thì trọng tâm của anh sẽ nhằm vào chi tiết người phụ nữ trong quán rượu trông như thế nào. Nếu người đó xác nhận chuyện gì đó có thật thì bạn chẳng biết được gì mới cả. Khi cần phải làm những gì chúng ta muốn, chúng ta sẽ chú tâm làm một việc.
Nhưng nếu tôi còn một sản phẩm, anh sẽ muốn có nó, đúng không?” Nhiều khả năng bạn sẽ nói “Đúng” khi cơ hội có được nó ở mức thấp nhất. Câu hỏi “Tổng thống đã có yêu cầu từ chức nào chưa?” không được trả lời trực tiếp hoặc gián tiếp. Nếu bạn chỉ hỏi những câu đơn giản, vô hại thì bạn sẽ thấy rằng người đó muốn mở rộng cuộc trò chuyện chứ không phải chấm dứt nó.