Hay thậm chí còn tệ hơn. Mà nếu giả sử sau cùng cây bốn lá không mọc lên ở đây thì ta cũng không còn ân hận, vì ta đã làm hết sức mình, đã làm tất cả những gì có thể làm được. Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình.
Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.
Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc. Thậm chí người ta còn nghe những tiếng thở dài chán nản. Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm.
Ta sẽ mang nó về đây. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Tiếng kêu ghê rợn phát ra từ con cú của Morgana - mụ phù thủy hắc ám. Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần.
- Nó cần rất nhiều nước, chính xác là nó cần nguồn nước trực tiếp từ một dòng chảy nào đó. Câu chuyện may mắn này đã đến với cậu rất tình cờ. - Vậy nhà ngươi cứ ở đó mà chờ cái chết.
Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt. - Ta không phải là một hòn đá biết nói. Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên.
- Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy. Và ông bước xuống đến bên anh. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.
Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm. Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng. Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả.
Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng. Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa. Nhanh lên! - Nott bắt đầu mất kiên nhẫn.