- Không đơn giản đâu. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?".
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh.
Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.
Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh.
Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính.
Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này.
- Đó cũng có thể là một lựa chọn. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".