Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục. Hai chuyện này khác nhau. Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm.
Quần áo độ này mặc rộng ra. Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc. Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai.
Bố mẹ dắt bóng nhưng không lừa qua được tôi. Sáng nay chép bài một tí. Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.
Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến. Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi. Trước thì tháng gặp một hai lần.
Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này. Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách.
Lần sau không thế nữa nhé. Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay. Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép.
Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó. Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi. Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo.
Bác đã ra tay thì bật dậy nào. Nó nhét vào cặp, cái cặp là lạ, và bảo có khá nhiều thư trả lời. Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.
Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống.
Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó. Dù bây giờ lâu lâu chợt gặp nàng, tôi không thấy hạnh phúc và đớn đau như trước đây vài năm nữa. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.