Mỗi viên gạch thật là nhỏ bé, và việc mỗi lúc một viên gạch xem ra có vẻ chậm chạp kinh khủng. * Sự trung thực và chính trực của bản thân chúng ta trong mọi việc. Đã có rất nhiều quyển sách viết về đề tài này, trong số đó tôi rất tâm đắc những ý tưởng của Stephen Covey trong cuốn Bảy thói quen của người thành đạt vì ông luôn nhấn mạnh việc sử dụng thời gian hiệu quả.
Điểm nổi bật ở anh là anh luôn thu hút sự chú ý của các sinh viên trong những giờ học của mình. Thực ra, chính tôi cũng thích một số món kể trên. Chúng giúp chúng ta trở thành kiểu người chúng ta mong muốn.
Thế nhưng Gates đã nhận ra những khả năng khác nữa: Ông thường nghĩ về chúng khi ngồi nghe giảng những môn học mà ông không mấy thích thú. Điều đó có nghĩa là cuộc sống tự bản thân nó là thiêng liêng, và nhiệm vụ của chúng ta là yêu mến nó. Lòng tự trọng đích thực là một kết quả - kết quả tự nhiên của bốn thái độ sau đây:
Điều này hoàn toàn khác với sự lãnh đạm. Cách nay vài năm, tôi nhận thấy phần lớn sinh viên của mình bị tê liệt vì một chứng bệnh, khiến họ không sinh hoạt được như những người bình thường. Tôi mở một tập giấy và nói: Trong ngày hôm nay, hễ ai có câu bào chữa nào, hoặc nghe người khác bào chữa, thì hãy viết những câu bào chữa đó vào một tờ giấy.
Đó là bước khởi đầu cho một cách nhìn lạc quan, điều rất cần cho thành công của bạn. Nhưng tôi không tin là cô ta lại rảnh rỗi đến thế. Nó thúc đẩy chúng ta phải nhìn vào điều chúng ta đang làm và cho chúng ta cơ hội để thử nghiệm theo một hướng mới.
Bất chấp sự khác biệt về tín ngưỡng, quan điểm, tuổi tác, nòi giống, văn hóa, sở thích, phong cách sống, chúng ta cần nhận ra rằng tất cả chúng ta thường có hai điểm chung. Động lực là một khái niệm cụ thể nhưng dễ dẫn đến hiểu lầm. Khát vọng khác với khả năng, là điểm khác biệt giữa người bình thường với người thành công.
Mỗi khi mở miệng là chúng ta nói đến điều gì đó về chính mình, nhưng ta không luôn nhận ra điều ấy. Với họ, thất bại không có gì đáng phải xấu hổ. Mọi người đều làm như thế ở một chừng mực nào đó.
Năm 1961, Tổng thống John Kennedy nói rằng, người Mỹ nên hướng tới mục tiêu đưa con người lên mặt trăng và trở về trái đất an toàn trước khi thập niên chấm dứt. Kết quả là chúng ta trở thành nô lệ cho những thói quen của mình. Cô hỏi tôi làm thế nào để có thể áp dụng tính kỉ luật vào việc tiết kiệm.
Dường như đó là một công việc quá khó khăn phức tạp nếu nhìn một cách tổng thể. Tôi bắt đầu đọc tiểu sử của các danh nhân năm mười hai tuổi. Biết được đích đến, chúng ta có thể sẽ thấy rõ viễn cảnh tương lai.
Về kinh nghiệm thất bại, tôi nghĩ ngay đến hai người nổi tiếng là Albert Einstein và Thomas Edison. Tôi đã đau đớn đến độ cảm thấy rằng cuộc sống này dường như muốn xô tôi xuống tận cùng của sự đau khổ. Vui vẻ chấp nhận thử thách là một đức tính thường thấy ở những người này.