Bây giờ, nghĩ lại, tôi không biết có nên hãnh diện về xử sự này không, 50 phần trăm số độc giả tờ báo này, chắc cũng chẳng để ý đọc bài đó. Nếu họ chưa xét đi xét lại mà đã viết thư khuyên, bạn đừng thèm nghe. Có một ngạn ngữ nói rằng một người mà bị kẻ khác phạm tới cách nào cũng không nổi nóng được, thì là người ngu.
Đã đành, trên kia tôi chỉ kể những ưu tư của tuổi thơ và tuổi xuân, nhưng biết bao lần nỗi lo của người đứng tuổi cũng gần vô lý như vậy. Nhưng có một khán giả tại đó nhận thấy chị có tài. Đại tướng Washington, Robert E.
Mỗi khi bạn bị chỉ trích một cách bất công, bạn nên nhớ điều này: Lẽ cố nhiên, bạn có thể đối đáp lại, nếu bạn chỉ yên lặng và tỏ vẻ khinh bỉ, kẻ chỉ trích còn biết nói gì nữa? Và biết đâu, vì bà thấy trong người thư thái trở lại, những nét nhăn ấy chẳng biến lúc nào không hay?
Đừng để vợ con lãnh hết một lần số tiền bảo hiểm nhân mạng của bạn. Hình như có vài người tài xế của chúng ta ăn bớt - mà tôi không hay - số xăng phải giao cho các thân chủ để bán lại cho các "khách hàng" chợ đen của họ. Không gì làm cho bà chóng già bằng sự tức bực và mệt nhọc.
Chảng hạn nếu tôi biết trước rằng khoảng 5 năm nữa, tôi phải chiến đấu trong một trận cũng đổ máu như trận Gettyberg (hồi Nam Bắc chiến tranh) thì chắc là tôi hoảng sợ tới chết ngất. Cháu hỏi tôi: "Má làm gì đó?". Kẻ nào ghi vào đầu thực lý này sẽ không bao giờ nổi nóng với ai, và sẽ không oán trách, không thoá mạ, không ghét bỏ một người nào hết".
Hắn nói hắn có đủ tài liệu, bằng cớ về hành động bất lương của bọn tài xế của tôi và nếu tôi không chịu đút lót hắn sẽ tư những tài liệu đó sang Biện lý cuộc. Tôi tập quên đi dĩ vãng và không nghĩ tới tương lai nữa. Trong chiến tranh vừa rồi, một bà nội trợ ở Chicago đã tự nhận ra rằng "phương thức trị bệnh lo buồn là luôn luôn kiếm một việc gì ích lợi để làm".
Chính là anh Harlan Howard. Phải mở cuốn này ra, coi lại những đoạn bạn đã đánh dấu. "Rán vui vẻ coi thường một tình thế phải tới".
Khi chúng ta ê chề, chịu đựng không nổi nữa, bấy giờ mới thất vọng quay về với Thượng Đế. "Tôi kể nỗi lo lắng với bạn bè. Cho nen có thể làm được việc thiện nào, có dịp tỏ được lòng vị tha thì phải làm ngay.
Ông thuật với tôi rằng hồi thiếu niên, ông hết sức ước ao được yêu chuộng và lừng danh. Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn. Mahlstedt nói vậy khi ông bị vùi xuống huyệt.
Ông ta liền đáp nếu tôi không chịu đánh lại thì ông sẽ kiếm người khác! Tôi nghe mà muốn nổi doá. Cái thuật giản dị đó thành công chăng? Thành công thần diệu! Xin bạn thử đi. Nhờ tôn giáo mà tôi tin tưởng, hy vọng và can đảm.