Cha kể cho tôi nghe về những binh sĩ liên bang thời nội chiến với Joe DiMaggio, về tang lễ của Lou Gehrig năm 1941. Nói chuyện hài hước thuộc về một phong cách riêng của bạn. Đơn giản vì ông chủ của bạn dĩ nhiên không ngang hàng với bạn.
Nó muốn trở thành một người giống như anh. Hãy đứng thẳng người trong một tư thế thoải mái, còn hơn là bạn khum người xuống hay đứng xiên xiên vẹo vẹo, trông rất xấu và không nghiêm túc. Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy:
Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố. Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn. Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng.
Ngay từ sáng sớm tôi đã véo tai bên trái, đập tai bên phải, tự nói với mình: Ráng tỉnh táo! Ráng tỉnh táo!. Bộ não của chúng ta có năng suất rất tuyệt diệu nếu biết cách khai thác sử dụng nó. Bí quyết đầu tiên này rất thường thấy ở những người thành công trong việc ăn nói.
Ví dụ theo ý kiến chủ quan của tôi, các bạn nên nói cụ thể văn phòng, nhà cửa, đường ống điện-nước, xa lộ cao tốc… hơn là chỉ thích luôn dùng từ cơ sở hạ tầng, vĩ mô, vi mô. Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không. Nhưng đáng tiếc đó chỉ là vai diễn trên sân khấu…
Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng. Nhưng đồng thời có nghĩa là nghề nghiệp và danh tiếng của thầy cũng ảnh hưởng theo đấy ạ! Nhưng nếu cô ấy nói: Ồ, tôi chẳng biết gì về Mike Tyson cả, sao hắn không được đấu nữa vậy?, điều này có nghĩa là bạn cần kể qua loa sự việc, nói đôi chút suy nghĩ của mình rồi nhanh chóng bắt sang một đề tài khác là vừa.
Điều này là lý do khiến Stevenson có tiếng là nhà tri thức. Âm thanh duy nhất mà các thính giả của tôi nghe được là một đoạn nhạc cứ hết to rồi lại nhỏ, mà chẳng kèm theo một giọng nói nào. Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu!
Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Dù bạn đang nói bất cứ điều gì, hãy cố gắng bỏ thói quen dùng những từ không cần thiết trong câu nói của bạn. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói.
Cho dù ở bất cứ tình huống nào đi nữa, phái nữ cũng không được phép đi trước phái nam. Lúc này, bạn lại băn khoăn khi bắt đầu với những mối quan hệ mới và những cuộc trò chuyện mới? Có ai đó cho là nói chuyện với bất cứ ai, trong bất cứ hoàn cảnh nào thì cũng như nhau cả thôi. Chẳng hạn như việc tặng quà.
+ Chớ nghĩ rằng bạn đang nói với những bậc giáo sư, tiến sĩ Tôi lượn sang bên trái. Tháng 10-1993, Bob Woolf, người bạn và đồng sự thân thiết nhất của tôi đã vĩnh viễn ra đi một cách đột ngột.