Nhà Ngân hàng không chịu cho tôi cố nhà của tôi thêm một hạn nữa. Rồi con nhớ không? Tối đến, trong khi cha đọc sách, con rón rén vào phòng giấy cha, vẻ đau khổ lắm. Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải.
và bạn sẽ thấy họ thức suốt đêm để tập tành cho hoàn hảo. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. Được coi hình chúng trên mặt báo, bên cạnh hình những danh nhân trên thế giới, chúng quên cái ghế điện nó đợi chúng.
Nhưng Tổng thống Wilson lựa một người khác, đại tá House, bạn thiết của ông. Còn có cách gì chê bai một người có giọng mềm mỏng như vậy nữa? Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L.
Ông ấy tả cho tôi nghe một cuộc thí nghiệm mà ông đã làm. "Đã từ lâu, chúng tôi ráng làm cho một hãng lớn nọ mua máy của chúng tôi. Trái lại, cứ khen không ngớt tài quản gia của bà, cứ khen thẳng ngay rằng bà hoàn toàn, đã duyên dáng mặn mà, đủ công ngôn dung hạnh lại còn là một nội trợ kiểu mẫu nữa.
Cho nên nếu có siêu nhân nào tìm cách tận tâm giúp người mà không vụ lợi, thì trong công việc của ông chắc là ít ai cạnh tranh lắm. Tôi muốn thành thực hỏi bạn hai chữ "mầu nhiệm" đó dùng có đúng không? Không - Không được đúng lắm, vì còn ở dưới sự thực xa. Thi nhân Rossetti tự cho là một nhân vật quan trọng.
Ngoài ra, không có cách nào khác. Tới mỗi tỉnh, ông đãi các cử tri một bữa cơm trưa hay cơm tối, đem hết tâm can mà bày tỏ thiệt hơn với họ, đoạn chạy biến qua tỉnh khác. và chúc các em chơi vui nhé!''.
Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc. Cho nên bà chỉ nhận lời với một điều kiện là cho bà đợi một năm để có đủ thì giờ xét tính tình ông. Tôi đã đập nhiều vố vào hãng Mỗ của ông ấy rồi và càng đập thì ông ấy lại càng binh vực nó.
kể lại: "Lúc đó, trong phòng im lặng như tờ, không khí lạnh ngắt như băng. (Ông muốn! Ông muốn! Đồ ngu! Tôi không cần biết ông muốn cái gì hết; hãy nói cho tôi nghe cái mà tôi muốn). Giảng một môn mới mà như nhắc lại một điều đã quên rồi" Lord Chesterfield nói với con: "Con nên khôn hơn những kẻ khác, nếu có thể được; nhưng đừng cho chúng biết con khôn hơn chúng".
Pullman chú ý nghe, nhưng chưa tin hẳn. 1- Phòng kế toán sai một nhân viên lại nhà sáu ông khách hàng đó, và không úp mở gì hết, nói phắt ngay là đến để "thâu số tiền mà khách hàng thiếu của hãng từ lâu". Cha mẹ hỏi nhau: "Làm sao cho nó thèm ăn sáng được?".
Vậy muốn gây thiện cảm với ai, xin bạn: ". Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau. Trái lại, trong câu chuyện của bà, bà thường lầm lộn buồn cười về sử ký hay văn học sử.