Lệnh rằng tôi phải coi một bọn năm người khiêng chất nổ vào khoang thứ năm trong chiếc tàu của chúng tôi. Nghĩ tới sự phải về giam mình trong một căn phòng lạnh lẽo và trống trải, tôi không chịu nổi. Ghi hết những lỗi lầm điên khùng của mình và tự chỉ trích.
Đáng lẽ oán hận và thương thân trách phận như vậy, ông nên tự hỏi tại sao ông không được các người làm công cảm ơn. Đối với những bà ấy, người ta khuyên mỗi tối nên thảo một chương trình cho ngày mai. Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy.
Tôi liền xông vào đánh nó: Vài đứa khác cho như vậy là đáng kiếp cho thằng nọ và từ đó chúng tôi chơi với nhau. Còn Einstein, nhà tư tưởng sâu sắc nhất đương thời, thì thú rằng những kết luận của ông 100 lần có 99 lần sai! Bạn toi, ông Homer Croy, tác giả cuốn: Họ phải viếng thành Ba Lê và một chục cuốn khác nữa, đã thi hành phương pháp ấy và có kết quả lạ thường.
Nhưng tôi rất quantâm tới sự ích lợi của tôn giáo, cũng như quan tâm tới sự ích lợi của điện, nước vậy. Tại sao? Vì muốn trả lời bốn câu hỏi ấy họ phải thu thập đủ các sự kiện và suy nghĩ kỹ về vấn đề. Gặp việc khó khăn, viết ngay bốn câu hỏi sau này rồi giải quyết:
Bà tận hưởng cái thú ngấm nghía bót xà bông và chim bay và bà kết luận bằng câu này: "Thưa Chúa, Cha chúng con ở trên trời, con đội ơn, con đội ơn Cha đã thương con dường ấy". Ta hấp dẫn cái gì giống ta chứ không hấp dẫn cái gì ta cần. Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô.
Ba năm sau, bà ta phải bán lại những lô đất với số tiền bằng một phần mười giá mua. Luôn luôn má tôi bảo phải "ăn chắc mặc dầy". Các người bố thí như vậy để được cái gì? Được cái vui đã cho mà không mong báo đáp một mảy may gì hết.
Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận. Ông liền mở lớp học này. "Có chứ, tôi thường có thói quen đó.
Số tiền nợ bác sĩ tăng lên vùn vụt. Mười phần chắc chìm hết năm. Vậy chúng ta hãy chịu sống trong hiện tại vì ta chỉ có thể sống được trong hiện tại thôi.
Nếu có người chửi bạn là "một thằng điên", bạn sẽ làm gì? Giận dữ chứ? Đây, ông Lincoln làm như vầy: Không biết đi đâu nữa, tôi vào nghe thuyết pháp về câu: "Chinh phục được tinh thần mình còn quan trọng hơn là chinh phục được một châu thành". "Ta thương người tức là rất thương ta".
Tôi nghiên cứu sinh vật học, khoa học triết học và các tôn giáo. Mỗi đêm, ông nghiêm khắc soát lại những hành vi của ông. Nhưng không bao giờ dì tỏ vẻ khó chịu ra nét mặt.