Không gì làm cho bà chóng già bằng sự tức bực và mệt nhọc. Hội biết tôi có máy điện thoại ở đầu giường, nhờ tôi thông tin giúp hội. Như vậy còn hiệu nghiệm gấp ngàn lần uống ly rượu khai vị, vừa lại rẻ tiền hơn.
Steltinus, trước là nhân viên cao cấp của hãng General Motors và hãng United States Steel, lại có lần làm bộ trưởng nữa, nói rằng ông tụng kinh sáng và tối để được sáng suốt trong hành động. Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt. Họ hăng hái quyết định bôi nhọ và hãm hại Peary tới nỗi nếu không có lệnh trực tiếp của Tổng thống Mc.
Trong tập ấy tôi ghi hết những việc dại khờ mà tôi đã phạm. Tôi sẽ bị giam vô "nhà cầu" của chúng. Cần một cây viết chì hoặc viết mực trong tay và khi gặp một lời khuyên mà bạn có thể thực hành được thì gạch một đường ở ngoài lề để đánh dấu.
Tôi vui vẻ sống mỗi ngày, y như lời cháu khuyên và tôi đã cam nhận lấy số phận, không chống lại đời tôi. Từ đó tôi thấy chỉ sống từng ngày một thì đời sống không khó khăn gì cả. Luôn luôn tự nhắc nhở rằng trong cuốn ấy hãy còn nhiều lời khuyên giúp ta cải thiện đời ta được nữa.
Đứa gái chỉ tôi nói: "Không biết có phải ông già Nô-en mang cô này lại không?" Thấy tôi ngửng đầu mở mắt, cả hai đứa đều sợ. Dần dần bạn sẽ thấy như vậy không tốn thời giờ mà được nhiều kết quả. Chẳng hạn khi viết chương này, tôi phỏng vấn một nhà chuyên môn lập ngân sách giúp các gia đình là bà Elsie Stapleton, một người đã làm cố vấn nhiều năm cho thân chủ và nhân viên của một tiệm tạp hoá lớn ở Nữu Ước.
Đừng nhờ những nhà dùng phương pháp thần bí lựa nghề giùm, như các nhà chiêm tinh, các "mét coi chỉ tay, chữ viết, coi tướng. Từ lâu tôi vẫn kính phục một người đã quá cố là ông Fred Fuller Sheld. Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều.
Bệnh tôi nặng đến nỗi không dám nói thiệt với người thân trong nhà. Bây giờ tôi điều khiển một xưởng làm bìa dầy trên 450 thợ. Được vậy thì tốt lắm, còn rủi y có quát tháo thì tôi cũng có dịp để rán giảng giải cho y.
Cứ bảy năm thì lụt tới sáu, và bây giờ, nhắm mắt lại, tôi còn ngửi thấy mùi khét lẹt của xác heo đem thiêu. Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu. Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta.
Mấy năm trước, giá có đọc một nhan đề như vậy, tôi cũng nghĩ y như bạn. Bốn tháng sau tôi cưới nhà tôi, chính người mà trước kia tôi sợ cưới không được, chung tôi bây giờ có năm cháu, gia đình vui vẻ. Tôi đi lại tấm gương, ngó trong đó đã thấy sự lo lắng làm cho dung nhan tôi tiều tuỵ làm sao! Những nét nhăn đã bắt đầu hiện, do bàn tay tàn phá của ưu tư.
Brill: Một tín đồ chân thành không bao giờ mắc bệnh thần kinh". Thiệt ra là hai tiếng "Carpe diem" nghĩa là "Vui ngày hôm nay đi". Nhưng tôi cũng phải nhận, ít nhất là một lần, tôi đã có chút lương tri.