Nói cho cùng, đây chính là chủ đề của cả cuốn sách. Khi những học viên (thành viên của băng tội phạm) được hỏi tại sao chúng có thể giết một người, chúng đọc ra vanh vách một tràng 37 lý do, trong đó có những lý do sau đây làm tôi giật mình: Nếu có ai nhìn tôi ra vẻ giỡn chơi, nếu có ai hỏi tôi ở đâu, xin tôi một đồng, nếu có ai đi đứng buồn cười, nếu có ai đụng vào miếng bánh tôi đang cầm, nếu có ai cắt tóc tôi xấu. Ví dụ, nếu chúng ta muốn ngăn ngừa con cái sa vào ma túy, chúng ta phải dạy chúng trước khi chúng thử nghiệm và trước khi có ai dạy chúng liên kết ma túy với niềm vui sướng.
Rõ ràng, Ed Roberts đã quyết định tập trung chú ý về một điều khác hẳn phần lớn những người cùng ở trong hoàn cảnh như anh ta. Cách để tiến bộ trong đời sống là học hỏi gương mẫu đời sống của những người đã thành đạt. Nhưng những câu nói như thế không có chút quyết tâm nào cả.
Đây là một phụ nữ có mối quan tâm sâu sắc đến con người, khiến mỗi khi nhìn thấy ai đau khổ, mẹ cũng cảm thấy đau khổ. Không có nơron, hệ thần kinh của chúng ta không giải mã những thông tin chúng ta nhận được từ các giác quan, không thể truyền những thông tin này đến não và không thể đưa những chỉ dẫn từ não để biết phải làm gì. Và bạn không thể mong đợi người khác chấp nhận những nguyên tắc của bạn nếu bạn không biết linh động trong những nguyên tắc của mình vả chia sẻ những nguyên tắc của họ.
Bật công tắc chức năng sinh lý của bạn thì cũng giống như cung cấp điện cho máy TV hoạt động. Nếu bạn quyết định thật sự, bạn có thể làm hầu như bất cứ việc gì. Hành động khác nhau tạo kết quả khác nhau.
Câu hỏi không phải là bạn có hay không có những vấn đề, mà bạn sẽ giải quyết chúng thế nào khi bạn gặp chúng. Chúng là những phương thế để giúp bạn đạt trạng thái cảm xúc mà bạn thực sự khao khát. Bạn nghĩ làm sao anh ta có thể sống nổi với hai phần ba cơ thể của mình bị cháy và vẫn còn cảm thấy yêu đời? Làm sao anh ta có thể chịu đựng nổi một tai nạn máy bay ít năm sau đó, không còn sử dụng được đôi chân và phải dùng xe lăn - thế mà anh vẫn tìm ra cách để cống hiến cho người khác? Anh đã học biết cách kiểm soát tiêu điểm của mình bằng việc đặt ra những câu hỏi đúng.
Điều gì xảy ra khi bạn rơi vào tình trạng dù làm bất cứ gì bạn cũng gặp đau khổ? Tôi gọi tình trạng này là rào cản đau khổ-đau khổ. Họ tránh mọi quan hệ tiếp xúc. Tôi nói, "Anh có chắc mình không có nhiều bạn không? Tôi thấy có rất nhiều người quan tâm đến anh mà.
Chỉ là một cuốn phim thôi!" Martin kể lại rằng lúc ấy anh ta biết mình sắp sửa làm cuốn phim đó và bắt đầu khỏi bệnh. Bạn hãy nhớ tới chuyện của Ed Roberts, một người đàn ông"bình thường" bị gắn chặt với chiếc xe lăn, nhưng đã trở nên phi thường nhờ quyết định hành động để vượt qua những giới hạn về thể chất của mình. Nhiều khi người ta nói những câu như:"trời, tôi thực sự muốn kiếm được nhiều tiền hơn", hay"Tôi muốn gần gũi các con tôi hơn", hay"Tôi thực tình muốn làm cho thế giới này thay đổi".
Tôi đã xúc động và nghẹn ngào không thể nói lên lời lúc đứng trong phòng. Trí óc của chị nhận ra rằng mối tình của chị là một mối tình đặc biệt say đắm. Điều chủ yếu là khai triển một mẫu những câu hỏi nhất quán mang lại hiệu quả cho bạn.
Tôn chỉ này ông vẫn nắm giữ từng ngày trong cuộc sống: Yếu tố thứ tư là các niềm tin của chúng ta. Một yếu tố tối quan trọng khác nữa cho sức khoẻ thể xác là bảo đảm bạn có dồi dào năng lượng thần kinh.
Không có gì làm què quặt khả năng hành động của con người hơn tình trạng vô vọng này. Ví dụ, bạn hãy tìm hiểu xem con cái bạn có những nguyên tắc nào để chúng cảm thấy chúng gắn bó với gia đình, thành công trong việc học hành, hay thoải mái trong vui chơi. Chúng ta tóm lược những điều chúng ta vừa mới học được.