Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng. Ông Gaw không đòi mà được. Không có gì làm cho tôi xao nhãng hoặc làm chậm trễ công việc đó được; vì cơ hội sẽ không tái hiện nữa".
Trong phiên nhóm, một ông tòa hỏi ông S. Từ chối thì sợ phật ý bà cô, cho nên ông R. Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên.
Kinley dùng năm 1896; khi ông dự bị cuộc vận động tuyển cử của ông để làm Tổng thống. Tôi không đả động gì tới tiền mướn nhà hết. Ngày xưa, các nhà quý phái ở Moscou và Saint Pétersbourg lịch thiệp hơn.
Tôi trả lời có lẽ người đó không làm hài lòng sự mong đợi của dân chúng và như vậy dân tình sẽ thất vọng mất; nên tìm một người khác tài năng và tư cách đủ hơn hết để giữ địa vị đó. Rồi, mùng một tháng sau, ông Doe lại nhà tôi trả tiền nhà và cho hay, sau khi hỏi ý bà Doe, ông quyết định ở lại. Vậy, xin bạn thường mở những trang này ra.
Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi. Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy.
Chẳng may ông có một kẻ thù trong hội nghị: người đó là một nhà giàu có, và có quyền thế trong tỉnh. bình tĩnh lại lần lần và khi tôi ngưng, ông bảo tôi: "Được. Vì biết rằng quá đúng như vậy: ông Tolstoi chết vì bà đầu độc đời ông bằng những lời đay nghiến cay chua không ngớt, những cuộc xung khắc bất tận.
Vậy mà trước khi chỉ trích, Ngài khen Hooker ra sao? Lầm lỗi của Đại tướng rất nặng mà Ngài không nói tới ngay bằng một cách tàn nhẫn. Bạn bĩu môi: "Vô lý thượng hạng! Nồng nặc mùi quảng cáo của bọn bán cao đơn hoàn tán và của các "mét" coi chỉ tay đoán vận mạng". Con Cún hiểu rằng nếu sốt sắng qua tâm tới người, thì chỉ trong hai tháng sẽ có nhiều bạn thân hơn là hai năm kiếm đủ cách làm cho người ta phải quan tâm tới mình.
Một lần đau cuống họng, tôi lại một nhà chuyên môn trị bệnh đó. 000 nhà đại lý đã hưởng lời trong cuộc tuyên truyền đó, và vài trăm bức thư hồi âm tôi đã nhận được chứng tỏ rằng những nhà đại lý rất hài lòng về cách hợp tác đó. Chẳng hạn, bạn đòi món khoai chiên mà chị hầu bàn đưa lên món khoai nghiền, bạn chỉ cần nói ngọt ngào: "Tôi ân hận vì làm phiền chị, nhưng tôi thích món khoai chiên hơn", thì chị đó vui vẻ trả lời ngay: "Không sao, thưa ông, để tôi đổi hầu ông", vì chị ấy cảm động khi thấy được bạn kính trọng.
Vậy thì làm sao kiến thức hẹp hòi của mày có cơ hội mở mang được". Nhưng tôi càng lớn tuổi thì lầm lỡ càng ít đi và có khi còn muốn tự vỗ vai mình nữa. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh.
Cả châu u giận dữ ồn ào, như bầy ong vẽ vỡ tổ. "Một câu châm ngôn cổ nói: "Ruồi ưa mật". Chàng nói: ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác.