Trên sân khấu, anh là một trong những diễn viên kịch hàng đầu ở Mỹ, còn ngoài đời lại là một chàng trai vui nhộn. Khi tham dự một bữa tiệc thì lại có vô vàn tình huống, vô vàn đề tài để nói. Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi.
Trong tình huống này, vẫn nên giữ một thái độ hoàn toàn cởi mở và bình tĩnh. Nhưng nhiều người gọi ông ấy là một tổng thống vĩ đại. Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống.
Đó là một câu chuyện khác… Đâu là đội Bills? Đâu là đội Dolphins? Chữ số trên áo của họ thì hoàn toàn mù tịt. Sau khi phỏng vấn Bill, tôi đã trò chuyện cùng Joe nửa giờ đồng hồ.
Có thể vì họ không muốn vội vàng bị trói buộc với một điều gì đó. • Họ luôn nhìn mọi việc với một quan điểm mới, một khía cạnh mới. Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì.
Jack ngồi bệt xuống đất, đọc hàng giờ liền để biết đặc trưng của từng quyển sách giáo khoa, và nói đi nói lại những câu chào mời. Đặc biệt là khi người trò chuyện với bạn không có chuyên môn như bạn, lúc này tốt nhất hãy dùng ngôn ngữ không chuyên biệt, rõ ràng và dễ hiểu. Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn.
Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh. Sam kể cho khán giả nghe về một thời niên thiếu cơ cực, về người cha nghiêm khắc luôn muốn anh trở thành một thầy giáo. Bốn người xếp hàng rồi đo xem ai cao nhất.
Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Và ít ai biết rằng Jack đã đi buôn từ hồi 14 tuổi. Thầy đang sai lầm đấy ạ.
Sau cùng tôi hỏi Mitchum về Robert De Niro, một trong những nam diễn viên nổi tiếng lúc bấy giờ. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50. Cú phát bóng đầu tiên bắt đầu trận đấu và cũng bắt đầu một tình huống dở khóc dở cười cho tôi và Joe.
Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ. Theo anh liệu khủng hoảng kinh tế có xảy ra không? Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc.
Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD. Một bữa tiệc hội thảo từ thiện.