Ta nên luôn luôn nhớ bài học đó: Ta hãy để cho khách hàng, bạn bè, người yêu và bạn trăm năm của ta thắng ta trong những cuộc tranh biện nho nhỏ mà không tránh được. Những kỹ thuật gia giúp việc ông Andrew Carnegie biết rõ giả kim thuật hơn ông nhiều. Lát nữa ra đường bạn sẽ gặp nó.
Bạn ghét những lời tán dương giả dối thô lỗ, nhưng bạn cũng thèm khát những lời khen thật. Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa. Hỡi sĩ tốt, mục đích của chúng ta là Địa Trung Hải".
Không bao giờ chúng ta dám mở thư của họ để coi lén, hoặc năn nỉ họ cho ta biết những việc kín của họ. Nếu bạn muốn được lòng người đó, hãy khéo léo tỏ cho họ thấy rằng ta thành thật nhận sự quan trọng của họ trong địa vị của họ. Tôi thích dắt con chó nhỏ của tôi lại nơi đó dạo chơi.
Mỗi tuần lại thăm ông chủ khách sạn một lần; mỗi khi ông này dự cuộc công ích nào thì ông Duvernoy cũng có mặt tại đó, tới đỗi ông còn mướn phòng ở ngay trong khách sạn đó để "thuyết" ông kia. Tôi bênh vực những phương pháp đó. ở trường, không có cuộc tranh biện nào mà tôi không có mặt.
Nhưng về sau, anh thú với tôi: "Than ôi! Biết bao lần ở nhà một khách hàng ra, tôi khoan khoái tự nhủ: "Ta đã làm cho thằng cha đó phải ngậm câm". Họ hiểu rằng nếu có công việc thì chúng tôi tất giữ họ lại. Hoàng đế đùng đùng cơn giận:
Thiệt là nhã nhặn và lịch thiệp! Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga.
Chúng ta nên nhớ rằng những người mà ngày mai chúng ta sẽ gặp, cũng có những nhược điểm như Tổng thống Wilson. Phải ráng hết sức để chứng minh rằng mục đích mà cả hai bên đều muốn đạt giống in nhau, nhưng chỉ có phương tiện đưa đến mục đích là hơi khác nhau thôi. Những giờ sống bên cạnh bà vợ đứng tuổi đó là những giờ êm đềm nhất trong đời ông.
Nhưng trong thâm tâm tôi, tôi thích tin rằng không biết chừng lời cô đó đúng cũng nên. Ông viết một bức thơ ngọt ngào lắm rồi tái bút: "Gởi cho mỗi cháu 5đ". Bạn đã thách đố người ta.
Tại sao? Tại họ nghĩ tới họ, tới cái mà họ đương tìm kiếm. Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay. Lúc đó, Thomas Collier Platt thách ông bằng một giọng sang sảng giữa hội nghị: "Vị anh hùng ở núi San Juan mà nhút nhát như vậy sao?".
Ông nghĩ tới cách mà người ta chưa từng nghĩ tới. Bệ hạ hơn thần về nhiều phương diện. Đừng uổng công làm mất thì giờ tôi! Đi chơi!".