Bà mục sư có thể nói như vậy được. Và khi chúng tôi cần tới họ, họ vội vàng lại liền, có vẻ cảm ơn chúng tôi lắm". Phải hoan hỉ giao du với người thì mới mong người hứng thú giao du với mình.
Chuyện đời cậu dài lắm. "A! Tụi làm đêm tự cho giỏi hơn tụi mình sao! Rồi coi!". Ngày 7 tháng 5 năm 1931, mười ngàn người ở chân thành Nữu Ước (New York) được mục kích một cuộc săn người sôi nổi chưa từng thấy.
Ông nghĩ tới cách mà người ta chưa từng nghĩ tới. Disraeli, một trong những nhà chính trị khôn khéo nhất đã nắm vận mạng cả đế quốc Anh, có lần nói: Gặp một người, cứ nói với họ về chính bản thân họ, họ sẽ nghe bạn hàng giờ. Vì chính cha mẹ y và những người chung quanh y đã làm cho y trở nên như vậy.
Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa. Gợi tình cảm cao thượng của họ" Jesses James là một tướng cướp "ăn hàng" trên các xe lửa và đánh phá các ngân hàng rồi chia tiền cho các tá điền ở chung quanh y để chuộc lại ruộng mà họ túng thiếu đã cầm cố. Trong khi nói chuyện với ông chủ đó, ông Cubellis nói: "Tôi sẽ lấy làm hân hạnh lắm, nếu được giúp việc một hãng có quá khứ rực rỡ như hãng ông.
- Thưa ông, nếu tôi mua được giá đó rồi để lại hầu ông, ông chịu không? - 5. Trong lúc điểm tâm cha lại khiển trách con nữa: con đánh đổ sữa, con nuốt vội mà không nhai, con tì khuỷu tay lên bàn, con phết bơ lên bánh nhiều quá. Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?".
Vậy mà tôi thấy và các bạn cũng thấy có những nhà buôn không ngần ngại mướn những cửa hàng xa hoa, chú trọng về sự buôn hàng với cái giá hời nhất để có thể bán rẻ, mà vẫn lời, cửa hàng họ trưng bày lộng lẫy, họ tiêu hàng trăm đồng vào công cuộc quảng cáo, mà rồi rốt cuộc, mướn những người làm công không biết nghệ thuật "nghe", ngắt lời khách hàng, cãi lại họ, làm mất lòng họ, như vậy có khác gì đuổi họ ra khỏi cửa hàng không? Tôi ráng dùng phương pháp "Phải, phải". Chẳng hạn, bà không biết dân Hy Lạp thịnh trước hay dân La Mã thịnh trước.
Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng"). Hỏi họ vài câu rồi để họ mặc ý diễn thuyết. Tôi đáp: "Chắc chắn vậy".
Đừng tỏ ý kiến của mình ra nữa, trái lại nên hỏi ý kiến của y. Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy. hôm qua chứng khoán xuống giá.
Ông Parsons dẫn chứng cũng vô ích, lý luận cũng vô ích. Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng"). Lúc đó, Thomas Collier Platt thách ông bằng một giọng sang sảng giữa hội nghị: "Vị anh hùng ở núi San Juan mà nhút nhát như vậy sao?".
Phương pháp đó mới đầu trái hẳn với bẩm tính của ông, vậy mà tập luyện lâu thành thói quen. Ông ấy tính cách giúp tôi mà tính cách "bóp" tôi. Và mong người khác biết đến những ý tưởng, nhu cầu, ước vọng của ta.