“Chào Lee, Steve đây,” ông nói. “Chúng tôi ngồi quanh và nói, Như thường lệ, Jobs luôn khuyến khích sự đơn giản thuần túy nhất có thể.
Thay vì bức xúc rằng ông không chịu xin lỗi hoặc tuyên bố thu hòi, hầu hết khách hàng đều nhận ra rằng ông đã đúng. Jobs đã thuê Dan’1 làm việc từ sau năm 1980. Jobs cũng rất hiểu điều này.
Sau bữa tối hôm thứ Năm, đến thứ Bảy, cô mời Jobs qua nhà mình ở Palo Alto. Phép toán để thực hiện hình tròn thường được yêu cầu tính căn bậc hai, điều mà bộ vi xử lý 68000 không hỗ trợ. Trong một cảnh, cậu ném hết những đồ chơi khác xuống đất và yêu cầu Slinky đến giúp một tay.
Chúng ta nên tuyển anh ta cho iTunes. Nếu không thì cũng bị điên. ” Jobs nhận thấy vẻ ngạc nhiên của tôi khi ông kể chuyện này, thế là ông ra dấu chỉ vào chỗ áo chất đống trong tủ.
Chính Friedland là người đã dạy Jobs cách truyền cảm hứng cho nhân viên, khuyến khích họ làm việc và cống hiến bằng chính sự đam mê và nhiệt huyết của mình chứ không phải bởi sự thôi thúc của những tác động bên ngoài như cạnh tranh thị trường (The Reality distortion field). Đầu năm 2002, Apple phải đối mặt với một thử thách. ” Raskin đáp lại lệnh của của Jobs bằng một bản ghi nhớ có đôi chút châm biếm.
Anh ấy thiếu khả năng thấu hiểu. Vì vậy, họ đã làm việc thật chăm chỉ và trách nhiệm để tiết kiệm số tiền không nhiều nhưng đủ để Jobs có thể theo học đại học sau khi tốt nghiệp. Vì thế, ông kết thân với Paul Rand, một chuyên gia thiết kế logo.
“Anh ấy lúc nào cũng như đang bị hối thúc với những gì anh ấy muốn hoàn thành,” Egan kể lại. Nhưng cũng từ đó, mọi chuyện đã thay đổi. ông quyết định họ sẽ làm việc với Alps để tự sản xuất ổ đĩa của mình và yêu cầu Belleville chấm dứt mọi công việc liên quan đến Sony.
Vừa lái xe, ông ấy vừa suy nghĩ và thảo luận, ông ấy hét lên: “Chính là nó, Bill. “Chúng tôi thấy có lỗi vì đã mắc sai lầm,” ông nói. Ngược lại, chính cha mẹ nuôi tôi khiến tôi thấy mình đặc biệt”.
Tuy nhiên, sự kiện quan trọng nhất trong tháng, đó là sự ly khai Apple của chính người đồng sáng lập, Steve Wozniak. Sau đó ông nghiên cứu các thông số kỹ thuật của những bộ vi mạch {microchip) mới nhất lúc đó và cố gắng thiết kế lại những chiếc máy vi tính bằng cách sử dụng những linh kiện mới hơn. Tại đây, ông đã dạy những “người bạn đồng cảnh ngộ” của mình cách cắt dây điện dẫn đến những chiếc quạt trần và nối chúng với các song sắt khiến cho những ai chạm vào sẽ bị giật.
Phần trên của 2 cột ông viết “Phổ thông” và “Cao cấp”: bên cạnh 2 hàng ông ghi “Để bàn” và “Xách tay. Nhưng Dylan chưa bao giờ xử lý những vấn đề như thế này, vì vậy đại diện của ông - Jeff Rosen đứng ra để sắp xếp những việc trên. Và cách đó thực sự hiệu quả.