Và bây giờ trong cảnh về già buồn tẻ cô độc, bà khát khao chút lòng thương, chút ấm áp trong lòng và ít lời thán phục mà không có kẻ nào biết làm vừa lòng bà hết. Chẳng nói, chẳng rằng, ông Schwab viết số 6 lên trên đất rồi đi. Anh kinh nghiệm cả vạn lần hơn nó.
Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Pullman chú ý nghe, nhưng chưa tin hẳn. Tôi thích môn đó lắm.
Cậu nhịn ăn bữa trưa và để dành tiền giấy xe điện cho tới khi mua được một cuốn tự điển tả công nghiệp các danh nhân nước Mỹ. Nếu ông không viết bài khen ông Rossetti thì biết đâu ông đã chẳng chết trong nghèo nàn và không một ai biết tới. Nhưng tôi càng lớn tuổi thì lầm lỡ càng ít đi và có khi còn muốn tự vỗ vai mình nữa.
Cho nên trước khi vô nhà một thân chủ nào, tôi dừng lại một chút, nghĩ tới tất cả những sung sướng mà trời đã cho tôi. Sự tôn trọng, sùng bái của chồng, làm cho vợ sung sướng. Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc.
Khi ly dị Hoàng hậu Joséphine, vì cớ bà này không thể cho ông người kế tự, ông than thở cùng bà trước khi chia tay: "Sự phú quí vinh hoa của tôi, trần gian chưa từng thấy. Nhờ nhu cầu đó mà một thầy ký quèn, trong một tiệm tạp hóa, học lực dở dang, mua những sách luật rách nát, về mải miết học để rồi trở nên một vĩ nhân: Lincoln. Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái.
Vậy muốn cho người khác theo ý kiến của bạn, xin bạn theo quy tắc thứ năm sau này: Tôi coi người chị cũng biết chị cẩn thận. Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được.
- Thưa ông, nếu tôi mua được giá đó rồi để lại hầu ông, ông chịu không? - 5. Đó là quy tắc thứ tám. Chỉ một mình tôi chịu trách nhiệm về cuộc chiến bại này thôi".
Anh bắt nó có quan điểm của anh, có trí xét đoán của anh sao được, tuy rằng anh còn tầm thường lắm đấy! Nhớ lại chút coi! Hồi anh 19 tuổi, anh đã làm những chi nhỉ? Anh có nhớ đã làm việc đó. Họ sống bên nhau, như để trả một cái nợ tiền kiếp cho nhau vậy. Nếu ngài có một vài cô em, chắc hẳn cũng không muốn cho các cô đọc những bài quảng cáo đó.
Nếu ngồi lâu quá năm phút thì đừng có hy vọng gì thành công hết. Và cho tới nay, ông vẫn còn sốt sắng giúp đỡ đoàn của chúng tôi. Rồi ông Eastman chỉ cho ông Adamson tất cả những đồ trang hoàng trong phòng, chính do ông chỉ bảo, sắp đặt.
Nhưng, Emerson nói, "lễ phép tức là phải chịu nhiều hy sinh nhỏ". Tôi hứa với ông rằng những đồ đồng của ông sẽ làm và giao đúng hẹn, dù tôi phải ngưng hết thảy những công việc khác lại". Lần thứ ba, họ tiến cử một người khá hơn nhiều, nhưng vẫn chưa được như ý.