Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó.
Bác cũng hiểu, vứt điếu đi. Chẳng có gì để thấy xót thương. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.
Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại. Cố tiếp thu để làm tốt hơn. Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại.
Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn. Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn.
Gió se sẽ mang vị mặn. Hơi nóng tỏa ra làm ấm cái hơi lạnh ban sớm. Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn.
Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết. Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác. Xin lỗi em, xin lỗi các con.
Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này. Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Tình yêu bao giờ cũng mới.
Cái này họ cũng nhầm. Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Định kiến tàn sát sự phong phú.
Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường. Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.
Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy. Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm. Và vì thế, nó mạnh hơn.