Cái IBM cần ưu tiên số một hiện tại là được băng bó vết thương sụp đổ chứ không phải là một tầm nhìn vinh quang nào cả. Và thái độ đó cho phép người ta đủ khả năng để chia sẻ quan điểm và hiểu biết của đồng sự. Watson nhớ lại cái hôm hãng CBS đưa tin ông bạn chiến thắng bên cạnh tin tức về bộ não điện tử UNIVAC với kỹ thuật ống chân không và từ bỏ các thẻ đục truyền thống.
Các nhà nghiên cứu còn được Watson nuông chiều bằng một đường hầm nối thẳng phòng thí nghiệm, băng qua phố North, vào nhà máy của IBM bên kia đường. Cuộc chạm trán với một người đầy danh tiếng như Watson khiến Gordon cảm thấy mắc nghẹn khi mở lời. Nhưng cuối cùng người ta có thể hiểu ra rằng:
IBM không thể không ngó ngàng đến Đức và nó sở hữu hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968). Từ đó, nhiều gia đình chưa khá giả trong khu phố có thể mua một, hai gói mì tôm (mà không cần phải mua cả thùng mì), một tép bột ngọt (mà không cần phải mua cả gói bột ngọt).
Lou Gerstner đã cứu thoát IBM bằng cách nào vào cuối thế kỷ XX? Và người con trai này gắn liền với những sự kiện lớn nhất, đau đớn và vinh quang nhất của Watson. Bên phải của con tem, người Mỹ cho thấy sức ảnh hưởng của ông lên lịch sử của họ bằng dòng chữ đỏ, in hoa và in nghiêng: MILLENIUM - 2000 Mừng thiên niên kỷ mới - năm 2000.
Đầu những năm 1930, Watson đã đến Đức và phát biểu với giới trẻ. Chúng ta sẽ sử dụng tất cả các nhà máy và không sa thải bất cứ công nhân nào. thống William Howard Taft(*), mở đầu chiến dịch chống độc quyền trong kinh doanh bằng đạo luật Sherman.
Hàng ngàn bức điện trên thế giới gửi về cho ông, từ giới kinh doanh cho đến các nguyên thủ. Tại sao Gerstner lại chi mạnh tay như vậy? Hãy Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình.
Dehomag của IBM ở Đức bị đối xử như thù địch đối với nhà cầm quyền đang gieo rắc chiến tranh khắp nơi. Cha nghĩ, sợ hãi là động cơ vĩ đại cho thành công. Bất cứ nghiên cứu nào, dù phản bác Watson chẳng hạn như sự kiện chậm trễ trả huân chương cho Hitle cũng đều công nhận rằng, thành công lớn nhất của Watson là xây dựng được lòng trung thành của nhân viên.
Mười hai năm sau ngày gặp Supa, Watson được American Foundation for the Blind trao tặng Migel Medal huy hiệu cao quý nhất của hội quỹ này, với lời đề tặng: Vì những cống hiến và thành tựu đặc biệt có ý nghĩa của IBM vì sự tiến bộ đối với cuộc sống của người mù và người khuyết tật thị giác. Watson đã thành công trong việc gửi đi một thông điệp và thông điệp đó được hiểu rõ, rằng ông là người cởi mở và biết lắng nghe. Jeffle kể rằng ông nội của mình là một kỹ sư lắp đặt máy IBM tại Philippin vào thời Watson.
Trong thiên đường lần đầu tiên dùng hệ thống điều hòa nhiệt độ đó, thư viện là nơi đẹp nhất với thảm và lò sưởi dùng cho mùa đông. Một bức hình mà IBM sưu tầm được, cho đến nay, cho thấy người đàn ông 39 tuổi này ốm nhom và cao lêu khêu. Nhưng người của IBM thích gọi ngắn gọn là Mark I và cái tên đó ngày nay vẫn được nhắc đến, với cỗ máy vẫn lưu trong bảo tàng điện toán.
Dehomag của IBM ở Đức bị đối xử như thù địch đối với nhà cầm quyền đang gieo rắc chiến tranh khắp nơi. Có thể tính tự lập xuất hiện khá sớm ở Watson là vì ông muốn chia sẻ gánh nặng với mẹ và các chịgái, những người mà Tommy rất yêu quý. Nhất là từ các biến cố lớn.