Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp. Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.
Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt. Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh. Như người ta đốt vàng mã thôi mà.
Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng. Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị.
Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời. Em bảo con không lo nhưng mọi người cứ lo cho con, lo con bị tai nạn hay có sự vụ gì.
Vì hình như anh làm gì có trên đời. Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm. Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình.
Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Trước đây bạn tưởng việc viết của mình chỉ là chơi, chẳng ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói.
Bác gọi điện giục xuống rồi đấy. Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế. Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.
Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông. Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc. Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.
Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai. Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều. Thời gian đã dạy con người bài học yêu thương.
Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt. Mọi thứ đều không mới. Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán.