Ông dừng lại, nhìn sâu vào ống kính như là ông đang nhìn sâu vào mắt người đối thoại: Giờ đây, nhân viên IBM có thể hiểu vì sao Watson liều lĩnh cho xây phòng thí nghiệm vào những năm 30. 1913, Jeannette và Watson tổ chức lễ cưới trong ngôi nhà sang trọng của dòng họ cô dâu, nơi vừa được làm sạch trở lại sau đó.
nhớ lại thời đại của Watson, khi đó, IBM đã là bá chủ trên thị trường nước Mỹ nơi tiêu thụ và thuê máy tính đục lỗ của IBM đến 92% thị trường, và vài nơi khác ở Bắc Mỹ và các nước giàu ở châu Âu. Tom nói tiếp và bộc lộ quan điểm rõ ràng, triệt để:Nếu được chọn lại lần nữa, cha cũng sẽ không thay đổi gì. Có phải Gerstner chống lại Watson? Không, ngày xưa Watson làm vậy là vì CTR còn rất nhỏ, nó cần được cấy vào đó một thứ gen hoài bão.
Chính khí chất tiên phong, chấp nhận mạo hiểm, lắng nghe và tôn trọng thời cuộc cùng với thái độ tư duy khôn ngoan mới giúp một doanh nghiệp trường tồn. Stanford lưu ý: Công nghệ là câu trả lời nhưng con đường cho đổi mới là đầu tư vào con người trước hết. Một trong những cống hiến vĩ đại nhất của Watson cho lý luận quản trị là nghĩ ra hệ thống bảo hiểm suốt đời và nghỉ phép có lương cho nhân viên.
Đó là đổi tên công ty. Ông gia nhập câu lạc bộ những người đàn ông (giàu có) ở Dayton và là người giữ quỹ của nhóm đua ngựa. Stanford lưu ý: Công nghệ là câu trả lời nhưng con đường cho đổi mới là đầu tư vào con người trước hết.
Biết được quá trình làm việc của Tom tại IBMtrước chiến tranh, thiếu tướng Bradley nói:Tom, tôi luôn nghĩ anh sẽ quay trở lại và điều hành công ty IBM. Watson đã nhìn thấy trách nhiệm của doanh nghiệp với tư cách một tổ chức ảnh hưởng lên xã hội chứ không đơn thuần là một cái máy kiếm tiền và mặc kệ xung quanh. Con người là triết lý kinh doanh và triết lý quản trị của ông.
Trước khi có thể làm cho IBM trở nên một tổ chức tư duy và tư duy toàn cầu, Watson thấy cần tránh cho IBM sai lầm như ông đã từng gặp. Năm công việc cần làm của anh là gì, McPherson? Watson phát biểu rằng ôngmuốn những nhân viên này cũng nhận được những quyền lợi tương tự như nhân viên khác của IBM.
Có nhiều điểm trùng hợp ở đây, nếu Watson tiếp nhận CTR được gọi là mớ hỗn độn thì Ollila cũng cầm trong tay một Nokia già nua, suy sụp nhưng đồ sộ. tế (Internetional), và sứ mệnh (mission) của nó là làm ra những cái máy (machines) cho công việc hay việc kinh doanh (business). Đó là lần đầu tiên nước Mỹ
Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài. Herry Ford của hãng Ford, James Mooney một giám đốc của General Motors cũng nhận được những quà tặng như vậy từ Đức Quốc xã. Và rất có thể, từ quan điểm này của Watson, mà người ta đã gán cho ông câu tiên đoán sai nổi tiếng.
Nhưng Watson sẽ không giữ chức chủ tịch cho đến khi mãn hạn án tù treo. Theo đó, tám phân nhánh IBM được gộp lại. là nhà tiên phong tổ chức văn hóa tập đoàn, dựa trên nền tảng chứa đựng các giá trị tôn giáo, đã đem lại lợi thế cạnh
Thế nhưng chính Watson cha mới là người chạm tay vào lĩnh vực này. IBM đã làm tràn ngập thế giới với những cái máy tính nhỏ gọn mà giờ đây người ta quen gọi là PC (Personal Computer) với tốc độ chóng mặt: 250. Đến Boston, Watson đọc được Đại học Havard đã công bố trên báo về bộ não tự động của Harvard.