Sau đó hàng tháng, lúc nào cũng như người mất hồn, ngủ không được, người rạc đi. Có nhiều người tại ngũ, ở xa đại chiến trường mà tinh thần cũng hoảng loạn. Tôi bốc lấy một năm bọt xà bông soi trước ánh sáng và trong trăm nghìn bọt bóng cỏn cob, tôi thấy màu sắc rực rỡ của một cầu vồng nho nhỏ".
Nên nhớ rằng những bắp thịt của thân thể mà căng thẳng thì sinh đau lưng, thần kinh mệt mỏi. Ta phải kết luận rằng: Chắc chắn không khi nào ông Edward S. Tất thì tôi trao cả vấn đề đó cho Chúa và cầu Ngài giải quyết giùm.
Clelland ở Đại học đường Lincoln Memorial, và H. Cha mẹ lớn tuổi gấp đôi ta nhờ kinh nghiệm, từng trải, tất khôn hơn ta nhiều. Tôi 18 tuổi và muốn học nghề kiến trúc.
Trớ trêu hơn nữa là bản thông kê này lại rất dài. 000 triệu) tinh trùng, nhưng chỉ có một tinh trùng thành ta thôi. Ta không tin ta là một người hoàn toàn, ta nên noi gương E.
Bác sĩ Fink khuyên ta điều ông đã thi hành và thấy công hiệu - đặt một chiếc gối dưới đầu gối để hai chân được nghỉ ngơi, khỏi căng thẳng; dưới cánh tay cũng đặt những chiếc gối nhỏ như vậy. Và biết đâu, vì bà thấy trong người thư thái trở lại, những nét nhăn ấy chẳng biến lúc nào không hay? Ngồi trên xe điện, bà ta bắt đầu tưởng tượng thêu dệt trong óc những khung cảnh về đời tư của một vài hành khách cùng đi chuyến xe với bà.
Dù hay dù dở ta phải gảy cây đờn nhỏ của ta trong dàn nhạc của đời. Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm! Rồi ông đưa kính và hình cho bà nọ.
Ông Stanton đã không chịu thi hành lệnh ấy mà còn la rằng Lincoln phải là thằng điên mới ký cái nghị định khùng như vậy được. Đã 20 năm, tôi chưa bao giờ thấy khỏe mạnh như bây giờ. Chúng tôi biết còn có nhiều phần may và theo luật trung bình chúng tôi rất có có hy vọng sống sót được".
Đừng bao giờ buồn phiền về lòng bạc bẽo của con người. Ông biết nếu để thất vọng đè bẹo thì ông thành một người vô ích, vô ích cho cả chủ nợ của ông nữa. Nhờ đó ông luyện được lối văn tự nhiên rõ ràng, có duyên, hấp dẫn một cách lạ lùng.
Những lời khuyên này của giáo sư Harry Vexter Kitson ở Đại học đường Columbia, một nhà chuyên môn bực nhất về môn đó: Tôi viết thư xin việc ông chủ cũ của tôi là ông Leon Roach ở Công ty Roach-Fowler và được cử làm lại việc cũ. Ngày hôm nay tôi sẽ không lo sợ nữa và quả quyết vui sống, yếu mến mọi người, hưởng cái mỹ và tin chắc rằng những người tôi yêu sẽ yêu tôi.
Đời tôi có mục đích, có định hướng cũng nhờ nó, mà hạnh phúc của tôi tăng lên được nhiều, sức khoẻ dồi dào cũng nhờ nó nữa. Có vẻ khó tin phải chăng bạn? Nhưng sự thật là vậy. Bệnh của cô rất nguy hiểm thiệt đấy.