Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên. Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.
Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Hư vô và dục vọng, em giết một cái thì cái còn lại sẽ tự tử theo. Cuối mùa lại ra đợt mới.
Chưa có gì để không thích. Tuổi phát dục đâm không bình thường… Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả.
Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ. Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Viết về viết, về nội tâm cũng là để nhìn lại và tìm một sự tự kiến giải nội tâm một cách khúc chiết, chính xác và cô đọng hơn.
Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên.
Xét cho cùng thì bác gái không phải một thiên tài về lãnh đạo. Phải, đó là tôi tự cô lập mình. Bác thường trở nên nhỏ bé, ngượng ngập và ngơ ngác trước những vật phẩm hay công nghệ của thế giới hiện đại.
Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình. Cái chính là tự mình phải làm chủ mình. Lúc thấy xe của các chú, tôi đã định đi ngay.
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia. Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó.
Nó khờ nên nó chưa khai thác được mình. Nhưng lí trí không cho phép. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.
Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi. Bác bạn đã và đang ganh đua với bà bạn.