Từ đó về sau, câu nói đó đã khiến tôi phải xấu hổ khi tôi muốn than vãn. Một thứ nữa cũng là một phần của tuổi thơ chúng tôi, đó là “kết phe”. Đớ chính là lúc khổi đầu một sự nghiệp chính trị khiến ông phải đối diện với cái chết 5 lần, bị đánh đập, bị bắt cóc, bị giam 6 năm liền trong tù và trải qua 10 năm lưu đày.
tôi quay lại và chỉ cách đó 4,5m, một khẩu M16 đang chĩa vào tôi! (May là lúc đó người lính ấy đã không nổ sung, chứ nếu không bây giờ tôi đâu thể ngồi đây viết quyển sách này). Ta thường nghe câu tục ngữ :"Sống là đấu tranh ". Quyển sách của anh “ Đối diện với mặt trời” (Facing the Sun) và câu chuyện của anh đã gây một tiếng vang lớn trong xã hội Đài Loan.
Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng chọn được con đường dễ đi và có được cuộc sống dễ dàng mà không gặp trở ngại hay khó khăn nào là điều tốt. 11 tuổi, ông được đặt tên là Nguyến Tất Thành theo phong tục “vào làng” của quê cha. Thật sự mà nói thì tôi cũng không biết từ “xã hội chủ nghĩa” có nghĩa gì.
Bạn đã tự gieo trồng các nhân ấy. “Mọi người đều có tài. Thật ra, hầu hết những người chấp nhận những việc làm mạo hiểm nhất không chỉ lao vào nơi nguy hiểm mà điều họ làm trước tiên là thực hiện ý tưởng trên quy mô nhỏ.
Nếu thiếu một trong hai yếu tố này, cầu vồng sẽ biến mất. “Có đủ thứ cơ hội trong thời buổi khó khăn… những lúc thuận lợi cũng tốt nhưng những thời kỳ khó khăn vẫn tốt hơn. Mặc dù đổi công việc, nhưng cách tiếp cận với công việc mới của ông không hề thay đổi.
Goodyear bắt đầu thử nghiệm với cao su. Vâng, tôi xin lặp lại: đau đớn, rắc rối và đau khổ là điều không dễ chiu chút nào nhưng lại là một phần thiết yếu của cuộc sống. Sự việc càng trở nên tồi tệ hơn khi bà di ứng với tất cả các hooc môn đưa vào cơ thể.
“Nếu một việc gì đó bị thất bại dù đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng, được trù tính cẩn thận và được thực hiện chu đáo, thì thất bại đó thường giúp ta thấy được sự thay đổi cơ bản và thời cơ. Sinh năm 1916 ở tỉnh Fujian, Trung Quốc. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi “phần thưởng” lại đến với họ.
Ngày nay, trên thị trường có rất nhiều sách bàn luận về sự thành công. Tôi bị bỏ mặc mà không biết phải làm gì. Nhờ một mẩu thông báo mà ông bà bà mới biết được cháu mình còn sống và đến bệnh viện nhận bà.
Sau 3 lần thất bại, cuối cùng ông đã được hai trưởng ở Luân Đôn tiếp nhận. Đó là tiếng Thủ tướng, ông đã khóc khi tuyên bố lệnh giới nghiêm của chính phủ. Chúng tôi lại phải mượn nhà của dân để học.
Nhiều người có rất nhiều bạn nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất cô đơn. Vì cảm thấy công ty ở Malaysia đang phát triển chậm chạp, tôi tình nguyện sang mở rộng hoạt động của công ty ở Thái Lan! Tất cả phải thay đổi .