Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều. Không ăn cắp nó được. Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.
Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương. - Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy. Về điểm đó, tôi không cho rằng một thất bại vẻ vang lại hơn một thành công nho nhỏ.
Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi. Nếu bạn nghĩ rằng có thể bỏ ra bảy giờ rưỡi mỗi tuần để gắng sức một cách đều đều và nghiêm trang mà vẫn giữ được lối sống cũ thì bạn làm đấy. Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.
Tôi chỉ khẩn khoản thưa bạn rằng một đời sống không hợp với nguyên tắc là một đòi sống ngu muội, và muốn hành động hợp với nguyên tắc thì có mỗi một cách là mỗi ngày phải nhận xét, suy nghĩ và quyết định. Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại). Tôi hoàn toàn tin chắc rằng phần đông người ta thiếu suy nghĩ hơn là thiếu cái gì khác.
Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá. Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó. tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.
Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi. Tôi đọc năm tờ nhật báo Anh, hai tờ Pháp và vô số tuần báo, tạp chí. Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.
Nó ngắn quá đi thôi. Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi. Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.
Browning, viết bằng thơ, và chứa nhiều chất thơ cực đẹp. Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình. Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ.
Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ. Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất. Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.
Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe. Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa. Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.