- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.
- Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.
Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm.
Sau đó, giảm dần đi. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không.
Điều gì sẽ xảy ra nếu một mình bạn không thể làm tất cả? Mọi thứ sẽ ra sao khi bản chất công việc quá phức tạp, đòi hỏi sự góp sức của nhiều, thậm chí là rất nhiều người? Nhiều lúc anh tự hỏi liệu sự thăng tiến có mang lại mức gia tăng thu nhập xứng đáng so với cái giá mà anh và gia đình anh đang phải trả hay không. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.
Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. - Cậu có rảnh không? Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.
Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó. - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.
Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn!