Những kiến thức đó được lưu giữ trong hàng trăm ngàn thẻ đất sét nung mà các nhà khảo cổ tìm thấy - được chôn vùi một cách an toàn trong đất cát. Hàng tháng con tiết kiệm mỗi một đồng xu được trích ra từ số tiền lương rất ít ỏi của con. Vào thời kỳ đó, giấy viết chưa có, cư dân Babylon đã cẩn thận ghi khắc tri thức của họ trên những tấm thẻ đất sét còn ướt.
- Muốn giữ túi tiền luôn rủng rỉnh, các bạn cần nghiêm chỉnh thực hiện việc để dành một phần mười số tiền kiếm ra được. - Con vẫn đang suy ngẫm về những điều mà bà đã nói trước đây. Sau khóa học, theo tôi nghĩ trước hết mỗi người nên vận dụng kiến thức này để xây dựng sự nghiệp giàu có cho mình, sau đó mới có thể dạy lại cho những người khác.
Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được. – Ông Algamish tươi cười đáp lại. Cạnh đó là ngôi tháp Đền Chuông đồ sộ được phủ sơn trắng toát.
– Tôi cứ tưởng tốt nhất là có được mọi thứ mà không cần phải làm lụng gì cả chứ! Hãy nhìn Zabado này, nếu chúng ta bị bán vào đấy để làm những công việc nặng nhọc như xây tường thành kia, thì tôi sẽ đi lấy nước hay làm một việc dễ dàng nào đó. - Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát. Bởi vì, con còn phải lo trang trải cuộc sống từ số tiền lương rất eo hẹp đó.
Bà ấy rất xinh đẹp nhưng không giống như những người phụ nữ chịu khó, chịu khổ của chúng ta. Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin. Đối với những người sẵn sàng dành ra một phần mười số tiền kiếm được để tích lũy cho riêng mình trong tương lai, thì vàng sẽ đến và đến với số lượng ngày càng nhiều.
Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà. Sau khóa học, theo tôi nghĩ trước hết mỗi người nên vận dụng kiến thức này để xây dựng sự nghiệp giàu có cho mình, sau đó mới có thể dạy lại cho những người khác. Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó.
- Đồ ngốc nghếch, anh chẳng hiểu gì hết. Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng. Tôi nhìn vào khoảng không trước mắt.
- Tôi cũng thấy họ thật đáng thương. Tôi đã tha hồ cho tiền những kẻ ăn xin; đi sắm những đồ trang sức đắt tiền cho vợ tôi và mua những thứ mà tôi hằng mơ ước. Nếu hiểu như vậy thì quả thật tính khí của chúng ta đã trở thành kẻ thù tệ hại nhất của chính chúng ta.
Anh có bao giờ nghe câu chuyện về người nông dân ở Nineveh hiểu được tiếng nói của loài vật chưa? Tôi không cho rằng đây chỉ là một câu chuyện phiếm do người ta bịa đặt ra trong lúc rảnh rỗi đâu. Cháu sẽ mặc những bộ quần áo sang trọng và đeo những trang sức quý báu nhất. - Với tư cách là một thần dân luôn hết lòng với đức vua Sargon vĩ đại, tôi đến đây, đứng trước tất cả các bạn để thực hiện nhiệm vụ nhà vua giao phó.
Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh. - Vậy thì hãy tìm cơ hội chứng tỏ bản lĩnh của mình đi. Hãy cho tôi một cơ hội để làm hết sức mình và mang lại nhiều tiền bạc cho ông.