Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao! Ai nói với ngươi điều đó chắc chắn là lầm rồi, hay cũng có thể là hắn ta đang lừa gạt ngươi. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này.
Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt. Chàng đang làm những gì mình phải làm. Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.
Nott nghĩ: "Cái gã điên đó chắn chắn cũng chẳng tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ cho dù hắn có đào nát khu rừng này lên. Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình. - Ta phải tìm ra ai đó nói khác đi mới được.
Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid. Trong giấc mơ này, chàng thấy nó vươn lên mạnh mẽ từ mảnh đất ẩm ướt và tươi tốt của mình. Cây Bốn Lá thần kỳ chỉ nảy mầm trên mảnh đất của con là vì con đã tạo ra những điều kiện lý tưởng nhất cho nó.
Tôi cũng khôngbiết nữa. - Ai đó? Sid bừng tỉnh. Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị.
Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Ta đang cố nhớ lại đây. Đó là lý do vì sao hắn đã gạt ngươi và Nott để đảm bảo rằng một trong hai ngươi sẽ chết thay cho hắn.
Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. "Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ.
Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua. Những vấn đề của người khác thường lại là một giải pháp cho chính cháu. Jim ngừng lại hít một hơi dài.
Bất cứ ai làm như con thì cũng sẽ nhận được may mắn mà thôi Ta chỉ làm cái việc mà ta luôn làm. Sid cần nước cho mảnh đất của mình, nhưng nếu chàng ở đây lấy nước suốt cả ngày thì sẽ lại đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp ấy. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi.