Tôi thấy cần nói thẳng ở đây là bạn trai, cách chung thua bạn gái ở chỗ ít kỹ lưỡng về vệ sinh buổi sáng. Họ mê văn nghệ và thích trở thành văn nghệ sĩ hơn. Nhưng sự trách cứ vì hạnh phúc của bạn thì tôi xin chịu.
Về tiền bạc cha tỏ thái độ tinh thần nầy rõ rệt. Mà dư luận có do đâu? Cũng phần đông do quan sát ngoài hay do tưởng tượng, đồn đãi. Lấy bông hường xẻ ra nhỏ rải lên tóc quăn rồi đi chơi tự nhiên.
Những nhà tâm lý học Anh, Mỹ hay chiatính con người ra hai hạng, hạng hướng nội và hạng hướng ngoại. Khi thuyền tình bạn cắm một bến nào đó, bạn phải lựa chỗ xứng đáng để quăng neo. Mà lại bị những mặc cảm trên ngăn trở, thành ra họ nhút nhát.
Họ chấp tay sau đích đứng xa xa coi con trẻ rượt bướm. Trong gia đình khi phải tiếp khách vì xã giao hay vì công chuyện làm ăn mà thấy chồng nhiều lần trước làm cho khách không hài lòng đủ vì sự quá đơn giản, thì chính vợ có bổn phận giúp chồng để bặt thiệp mà mưu thành công chung. Còn các cơ hội gặp gỡ khả nghi dĩ nhiên không nên có: lửa gần rơm không trầy thì trụa.
Thường là kẻ có dáng điệu cô gái nhà lành, ăn nói nhão nhẹt và bằng giọng chim oanh. Tôi muốn nói họ rất trọng danh dự. Vui là con đẻ của tâm hồn thánh thiện.
Nhưng điều nầy rất khác với người mẹ là kẻ rót vào từng thớ thịt và tâm hồn của con, sinh lực và cả niềm khổ đau, vui sướng, lo âu, sầu buồn, tức giận v. Tôi chủ trương quả quyết ái tình, nhục tình của đàn ông, trong đó có bạn trai tự bản chất bạc như vôi. Không phải họ cương quyết đâu.
Nhà giáo dục hãy thế những phút mà sương rơi, nặng trĩu, trên cành, dương liễu, lả lơi, em ơi, gió rơi, lá rơi, em ơi trên vườn lòng bạn trai bằng những lý tưởng, những công tác thúc đẩy yêu đời. Như xương vai có hai trung tâm lắt léo dính lại từ 16 đến 18 tuổi. Nó là một trong những bảo vật mà tạo hóa tặng cho người đời.
Bị rầy đánh, họ buồn lắm. Vấn đề tính giáo dục ngày nay không còn ai bàn nên đặt hay không đặt nữa. Họ nghe trong người họ có sức sống đang lên.
trong bầu khí chê chán ấy của tâm hồn có gió bi quan điều khiển tinh thần họ. Sự thánh thiện của lương tâm nên họ đầu hàng cuộc đời. Còn bạn trai phần đông đơn sơ.
Tự do cá nhân ăn nói, xê dịch của họ bị giam lại như nhốt tù. Có bạn trai được mẹ cưng cho tiền, bánh kẹo thường, rồi tưởng đ àn bà nào cũng tốt như mẹ mình không ngờ mẹ ghẻ thì. Họ không tin Aristote trong lời nầy: Hỡi các bạn, không có tri âm.