Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé. Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.
Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành.
Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ. Thi thoảng chúng bay rợp trời. Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa.
Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian. Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung.
Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém. Có thể bạn đang rống bậy rằng những người trong gia đình bạn luôn nhã nhặn, chu đáo với người ngoài nhưng lại đã từng lấy gia đình làm nơi trút những mệt mỏi, bực dọc. Mai vào bác không? Thôi, tắt đèn đi… Không nghe, cứ nằm ôm cuốn vở.
Đến tầng mà lúc về tôi hỏi cậu em mới biết là tầng 3. Vậy thôi, bạn sống bình thường. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.
Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn. Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.
Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Khi tôi thấy nó không đúng, tôi phớt lờ. Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ.
Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó. Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau. Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại.
Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai. Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất. Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này.