Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này. Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực. Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con.
Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị. Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội.
Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. Bạn xem trận đấu với một sự thoải mái tương đối. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.
Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy. Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.
Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.
Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật.
Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi. Dù biết là tạm thời thôi.
Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Nếu bạn nguyền rủa mình hoặc loài người sẽ có một cái kết có vẻ ấn tượng. Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt.
Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Xem bóng đá thì ngơ ngác và ngây thơ đầy tính đáng yêu như dân quê ta sang Mỹ. Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi.